Thơ Đường luật hay Thơ luật Đường là thể thơ Đường cách luật xuất hiện từ đời nhà Đường ở Trung Quốc. Là một trong những dạng thơ Đường bên cạnh cổ thể (cổ phong), từ, thơ Đường luật đã phát triển mạnh mẽ tại chính quê hương của nó và lan tỏa ra nhiều quốc gia lân bang với tư cách thể loại tiêu biểu nhất của thơ Đường nói riêng và tinh hoa thi ca Trung Hoa nói chung. Thơ Đường luật còn được gọi với tên thơ cận thể để đối lập với thơ cổ thể vốn không theo cách luật ấy. Thơ Đường luật có một hệ thống quy tắc phức tạp được thể hiện ở 5 điều sau: Luật, Niêm, Vần, Đối và Bố cục. Về hình thức, thơ Đường luật có các dạng "thất ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu bảy chữ) được xem là dạng chuẩn; biến thể có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu bảy chữ), "ngũ ngôn tứ tuyệt" (bốn câu, mỗi câu năm chữ), "ngũ ngôn bát cú" (tám câu, mỗi câu năm chữ) cũng như các dạng ít phổ biến khác. Người Việt Nam cũng tuân thủ hoàn toàn các quy tắc này.

CẦU LỄ ĐẦU NĂM

Thuận nghịch đọc. Cầu nguyện sẽ may được trọn nhà. Tỏ lòng bày lễ gửi người xa. Giầu thêm phúc lớn ơn tiên tổ. Nghĩa ... [Đọc thêm...]

NHẬN LỜI EM NHÉ

Cũng đủ xuân nồng nắm trọn tay. Em ơi ái mộng của bao ngày. Xây thềm hạnh phúc ân tình gọi. Dệt mối lương duyên nghĩa ... [Đọc thêm...]

XỨ QUẢNG YÊU THƯƠNG

“Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm. Rượu Hồng Đào chưa nhấm đà say”. ĐẤT lành tiếng Ngũ Phụng đồng bay. QUẢNG xứ danh lam ... [Đọc thêm...]

HẾT TẾT RỒI

Thuận nghịch đọc. Chơi tết thỏa rồi hết điểm xuân. Trở trăn bao nỗi gửi theo lần. Rời xa chốn cũ khi làm việc. Lánh tạm ... [Đọc thêm...]

NHỚ HAI CÔ

Ngàn dặm tuyến đầu châu Rí Ô. Quảng Bình Gia Định đến Cần Thơ. Huyền Trân, đất khách an duyên phận. Ngọc Vạn, quê người ... [Đọc thêm...]

CON GIÁP TUẤT

Mười hai con giáp diễu qua. Chỉ riêng chú “Khuyển” xót xa thiệt thòi. Bao miệt thị, ỷ ôi, chê trách. Lúc khốn cùng áo ... [Đọc thêm...]

ƯỚC MONG GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH

nhật kí ngày tháng xa em. Thương nhau ai chẳng giận hờn. Giận rồi họ lại yêu hơn lúc đầu. Còn mình hai đứa giận nhau. ... [Đọc thêm...]

ĐANG TUỔI GIÀ

Thuận nghịch đọc. Năm bốn lúc này tuổi dúm da. Sáng gương nhìn xuống sức nua già. Chăm đều vẫn tập đi ngoài phố. Chịu ... [Đọc thêm...]

TÌNH ANH

Từ ngày được biết tới hôm nay. Anh thấy tình anh ước mộng đầy. Có dáng hình em trong mỗi lúc. Say vần câu chữ vẽ lời ... [Đọc thêm...]

PHẬN MÌNH

Họa nghịch ý hoán vận. Phải nói rằng em rạng rỡ mầu. Bao chàng sấn lại ngỡ ruồi bâu. Mình anh diễm phúc ưng nhìn mặt. ... [Đọc thêm...]

TRÔNG CÔ GÁI HÁI TRÀ

Thuận nghịch đọc. Tay rộng hái trà cánh mập bông. Đỏ môi tràn ngọc ánh thêm hồng. Ngày qua vẫn gửi tình thương nhớ. ... [Đọc thêm...]

EM HỜN GIẬN NGUYỆT

Thuận nghịch đọc. Em hờn giận nguyệt trải đầy sông. Mộng tỏa trời sao ước muốn lòng. Thềm gửi tóc vương còn nỗi nhớ. ... [Đọc thêm...]

NÀNG XUÂN

Thuận nghịch đọc. Nàng xuân đón mộng nét trang đài. Đứng ngẩn còn chờ ngóng đợi ai. Mang nặng sắc hồng tô bóng liễu. ... [Đọc thêm...]

THƠ ĐƯỜNG

Cũng bởi rằng ta viết hẹp lời. Bên lòng thấy hổ dạ nào tơi. Người kêu ý nghĩa từ không tỏ. Bạn nói bài thơ chữ chẳng ... [Đọc thêm...]

CÔ BÉ NHÀ BÊN

Tôi đã yêu rồi cô bé ơi. Bao lâu tôi ngượng chỉ trông cười. Nhíều khi muốn mở câu bày tỏ. Lại thấy còn e chẳng ngỏ ... [Đọc thêm...]

MÙA HOA BƯỞI

Mây ngàn tỏa rộng tháng ngày ba. Nhụy bưởi tràn hương vẫy chốn nhà. Hạ đến trời trong nhành đã nở. Xuân về cảnh vãn ... [Đọc thêm...]

ĐỜI BÚT VÀ HOA

16 Vỹ AO KHÔNG TRÙNG. Thân làm bút viết chẳng công lao. Lúc mới còn nguyên chủ ngọt ngào. Tối phải cày liền ba mặt báo. ... [Đọc thêm...]

CẢM NHẬN XƯA VÀ NAY

Lứa tuổi ngày xưa vẫn chịu cày. Hăng làm nhẫn chịu đón tình say. Thường hôm giúp mẹ lau nhà bẩn. Những buổi cùng cha ... [Đọc thêm...]

BÀI MỞ ĐẦU

Tôi thời mới tập viết thơ. Cho đời vui khoẻ mộng mơ thôi mà. Đáy lòng tâm sự mà ra. Buồn vui sướng khổ thật thà vài ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH NGÀY XƯA

Thất ngôn tứ tuyệt bất đối. Tặng nàng tôi viết mấy vần thơ. Để nhớ tình xưa, tuổi học trò. Cái thủa đôi mình, vừa mới ... [Đọc thêm...]