ANH ÂN VAO ANH

Buồn cười chuyện của ngày xưa Bạn tôi nhắc lại mới vừa hôm qua Anh Ấn công an xã ta Buổi trưa không ngủ sang nhà chi đây Không biết anh Ấn tìm ai Vừa ôm chiếc cặp trên tay vào nhà Đến gần nghe tiếng vọng ra Tiếng rên nhè nhẹ, Ấn đà sinh nghi Vào nhà xem thử tiếng chi Nhìn qua song cửa việc gì vậy ta Thấy ông bạn chổng mông ra Mình trần như nhộng hỏi là sao đây Buổi trưa sao làm việc này Cửa ngõ không đóng... ban ngày rứa he?... Mồ hôi ướt vã chảy nhè Vừa thở hổn hển lại nhe răng cười Bổng dưng cô vợ cong người Quay đầu đổi thế nhìn tươi ra trò Bổng nhiên cô vợ kêu to Nhưng vì nằm dưới vợ lo nháo nhào Anh ơi, anh Ấn...Ấn...vào Anh chồng nghe vậy cao trào càng tăng Sức trai rất khỏe rất hăng Cô vợ hoảng hốt càng căng kêu gào Anh ơi, anh Ấn...Ấn...vào Chồng nghĩ vợ giục cao trào độ phê Vợ càng lo lắng giục ghê Chồng rằng mệt vả trôn trê ra rồi Vợ rằng đừng nói lôi thôi Bảo anh đừng nhún, đừng nhồi làm chi Anh quay ra cửa ngay đi Thì anh mới biết chuyện chi không nào !... ?... Anh đừng mà có ồn ào Chồng quay ra cửa thở phào 1 hơi Chết cha anh Ấn em ơi ! Em chào anh Ấn đến chơi đấy à Mong anh thông cảm bỏ qua Anh chồng cố gắng ê... a... mấy lời Ấn cười anh quá tuyệt vời Tôi gởi anh cái giấy mời họp đây Anh chồng mặt đỏ, tía tai Bên dưới còn để ngô khoai to đùng Anh ta cảm thấy ngại ngùng Cô vợ liền kéo cái mùng che chym Che rồi vờ ngủ nằm im Mắt lim dim nhắm, vội tìm đường lui Thương cho cô vợ rất xui Buổi trưa thử tí chẳng vui tí nào Báo hại lão Ấn này vào Chứ không hai đứa cao trào thăng hoa
Tác giả: PHẠM HỒNG QUANGSố bài thơ: [19]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐÀ NẴNG

Thị thành đáng sống là đây. Vừa mưa một tí đã đầy như sông. Nhìn con nước cuốn thành dòng. Cá cua làm tổ đầy trong xó ... [Đọc thêm...]

TÌM BAN

Mất liên lạc 58. Binh Bui là Bui Binh em. Ah đâu có lỗi - mà xem lạnh nùng. Có gì đâu phải mung nung. Không trò - không ... [Đọc thêm...]

QUÊ HƯƠNG ĐẸP BIẾT BAO

Núi rừng trùng điệp nước non xanh. Đồng lúa vàng ươm đúng quê mình. Xóm làng đầm ấm mùa vui đến. Đường quê ngõ xóm lại ... [Đọc thêm...]

VĂNG CHÔNG

Tên em là Trần hiền Thu. Chồng đi vắng mãi Em điên cả người. Nuôi con chó chẳng có lười. Cắn mãi khản ... [Đọc thêm...]

NỖI LÒNG NGƯỜI XA QUÊ

Bao năm phải sống xa quê. Mong ngày nào đó trở về nơi nao. Cái nơi tình nghĩa dâng trào. Mái tranh, vách lá ngọt ngào ... [Đọc thêm...]

ĐẸP THÌ KHOE

Các cụ răng rằng đẹp hẳn khoe. Mà sao tính vẫn cứ e dè. Đôi lần dự tỉnh còn thua nhé. Những lúc thi thành vẫn trượt ... [Đọc thêm...]

CHỌN CHỒNG

Em là cô gái lai Nga. Bố em người Việt mẹ là xa xôi. Tuổi thì cũng đã lớn rồi. Dáng người cân đối ơn trời nở ha. Bà ... [Đọc thêm...]

THẦY EM

Thầy em dạy môn Toán Tin. Nhưng thầy phụ đạo môn Sinh rất tài. Giáo cụ trực quan to dài. Thầy cho em biết có thai thế ... [Đọc thêm...]