TÂM TÌNH CỦA BÁC LÍNH VỀ HƯU
Về hưu là chuyện... thường tình
Đủ năm theo luật thì mình bàn giao
Bao năm vất vả gian lao
Giờ chia tay chợt nao nao chút buồn
Về hưu là bước khởi nguồn
Làm dân vạn đại vui buồn tự lo
Chẳng phiền khi phải xin...cho...
Chẳng lo báo cáo, chẳng lo họp hành
xưa đồng chí, giờ là anh
Là chú, là bác rồi thành ông nhanh
Tuổi hưu tóc chẳng còn xanh
Không còn phải nhuộm dối thành trẻ trai
Chẳng lo giữ ghế với ai
Lên lương lên cấp một hai đợi chờ
Quan hệ, qua lại, cậy nhờ
Nhiều khi không muốn chẳng ngơ... sự thường
Nghỉ hưu chân đất, đầu sương
Đi dầy, đội mũ, kỷ cương...xin chào
Quân hàm quân hiệu khi nào
Hội hè, đồng ngũ mới vào mang ra
Trăm năm trăm cõi người ta
Hết quan ta lại về là người dân
Nặng tình một khúc hành quân
Đẫm tình đồng đội gian truân năm nào
Nghỉ hưu nào nghỉ được sao?
Chi tiêu, sinh hoạt việc nao cũng cần
Kiếm thêm việc, luyện bản thân
Thể thao, đi bộ dẻo chân chuyên cần
Về hưu là một công dân
Việc làng, việc hội đều cần tham gia
Dạy con, dạy cháu trong nhà
Gia phong nề nếp ấy là mùa xuân
Về hưu làm phó thường dân
Chất lính trong máu rần rần trong ta
Lạc quan, sôi nổi, vị tha
Thắm tình trọn vẹn đời là nghĩa nhân
Nghỉ hưu có lúc hồi xuân
Gặp được người đẹp đôi lần ước ao
Dẫu có chắc chỉ tầm phào
Tuổi hưu trên bảo dưới nào có nghe
Nhớ quê gốc mít bờ tre
Việc làng, việc họ, hội hè về luôn
Thấy quê nghèo quá mà buồn
Muốn giúp gì đó nhưng nguồn đâu ra
Nhiều lúc mỗi mình một nhà
Một mâm, một bát thường là...ngóng trông
Con cháu... giành vợ của ông
Hưu rồi nhiều lúc vẫn không sum vầy
Về hưu thời gian rất... dầy
Du lịch thăm viếng đó đây xa gần
Thăm đồng đội cũ bao lần
Vào sinh ra tử mười phần đầy vơi
Về hưu ngẫm nghĩ sự đời
Có nhân có quả gặp thời thì hên
Làm chi tính chuyện thiệt hơn
Để tâm thanh thản chẳng hờn đỗi ai.