ANH CHẲNG BIẾT
Anh chẳng biết bây giờ phải làm sao
Để trái tim thôi cồn cào nỗi nhớ
Một lần yêu đã trao từng hơi thở
Cõi thiên đường ta ngỡ thấy trong mơ
Anh chẳng biết tại sao mình làm thơ
Vẽ tình yêu cứ xa mờ vô vọng
Cố gieo thêm nỗi buồn thương lắng đọng
Những ân tình nhanh chóng sớm phôi pha
Anh chẳng biết cớ sao mình cách xa
Dẫu gần ngay vờ như là khác lạ
Gặp nhau đây khẽ tiếng chào vội vã
Rất vô tình nghe quá đỗi hư không
Anh chẳng biết ngày mai hết bão giông
Cuộc tình ta liệu thắm nồng trở lại
Ở nơi đây vẫn con tim khờ dại
Đợi mong người em gái ấy thương anh.