ANH CÓ VỀ
Anh có về níu thời gian mai một
trò dân gian lũ trẻ lãng quên rồi
sắn gác bếp giờ chuyện cổ tích thôi
nồi khoai mót nghe hóa thành thần thoại.
Anh có về đợi buổi chiều xa ngái
Mẹ chờ anh với bát rau dệu già
ngày xưa đó anh ơi là tất cả
bát dưa cà như thịt cá xa hoa.
Anh có về nhặt giọt mồ hôi xa
Mẹ đã đổ một đời cho anh đó
hay anh về...làm điều thôi rất nhỏ
nấu bữa cơm... Mẹ nấu biết bao lần!
Anh có về nhớ mang chút ân cần
Mẹ già lắm ! đâu cần chi nhiều quá
bao nhiêu năm quen rồi câu vất vả
cũng như đời... nước mắt mãi trôi xuôi !