ANH YÊU EM
Chiều trở gió, gió rì rào xao xác
Lá vàng rơi, rơi mãi, lá ưu tư
Như truyện phim đen trắng đến hiền từ,
Lặng lẽ chiếu đưa về miền ký ức...
Anh yêu em điều đó là rất thực,
Trải lòng mình đâu dễ , phải không em ?
Vẫn song hành chung nhịp đập con tim,
Và khao khát khi mùa thu cuốn lá.
Bởi với anh - em đã là tất cả
Bao nhọc nhằn, gánh nặng ta san
Bao tỉnh say ái ố với cuộc đời
Anh vẫn có - cùng em ta sánh bước.
Anh yêu em điều đó là rất thực,
Dẫu đổi thay đen trắng của lòng người
Anh vẫn nguyện nắm chặt tay em thôi
Anh yêu lắm, em ơi là mãi mãi.
Nghiêm Ánh Tuyết