ÁO TRẮNG VỀ ĐÂU
Ta dấu em vào lạc lõng mùa thi
Sợ hạ đến lãng quên tà áo trắng
Vu vơ mắt liếc nhìn sân trường lặng
Để bâng khuâng muốn nói chẳng nên lời
Chớm hạ về ai thả tiếng ve rơi
Chiều hoang hoải chép vội dòng nhật ký
Mình đã lớn- lớn cả trong suy nghĩ
Mà biết yêu sao mãi chỉ nhìn nhau
Ngăn bàn ơi bối rối chút tình đầu
Mai bạn biết đứng trồng cây xấu hổ
Cây phượng vĩ đếm mùa thi góc phố
Áo trắng còn nghiêng trổ thoáng về qua..