BÀI THƠ
MỘNG ĐÀO TIÊN......
Mặt nàng là cả mùa xuân
Mắt nàng rực ấm... như vừng thái dương
Môi nàng...tựa đóa hoa hường
Đường cong uốn lượn.. mỡ đường.... đắm say
Hương hoa phảng phất chốn này
Một tòa ngọc đúc.. nghiên say.. mãi còn
Đào tiên..săn cứng...vun tròn
Cơi lên..... nước biếc xanh non... ảo mờ
Nhung huyền suối tóc vào mơ
Chìm trong ảo mộng.. thẩn thờ..đêm thâu
Nụ hôn ai ? đặt lên môi...
ắt là hồn phách.. đến hồi.... ngã nghiêng....
Ngắm nàng lạc động đào tiên
Hồn chôn mắt biếc... lụy phiền tiêu tan
Xiêm y hóa được... tro tàn
Lõa lồ... vóc ngọc.... hồn tan..... dại khờ.....
Bút thơ đem vẽ hình nàng
Làm sao vẽ hết.... mơ màng ánh trăng
Mơ trong.. một bóng... kiều hằng
Thực trong khuông đúc.... tràn căng... ngọc ngà
Lặng trong... vóc dáng tiên sa.....
Chìm trong mộng ảo... đâu là thực hư..........