BẢN RU TÌNH

Đứng lên anh nhạc đã nổi lên rồi Dậy đi anh xin đừng ngồi anh nhé Em muốn anh ta cùng nhau vui vẻ Như một thời tuổi trẻ ở bên nhau Dù thời gian có biến sắc đổi màu Dù cuộc sống nhiều khổ đau vất vả Vợ chồng ta đều vượt lên tất cả Vẹn câu thề vui quá phải không anh Bản ru tình dù nhịp điệu hơi nhanh Nào đứng lên em cùng anh sánh bước Vui bên nhau ta vượt lên phía trước Bệnh tật,tuổi già,vượt hết khổ đau Em muốn ta mãi mãi ở bên nhau Bản ru tình là sắc màu tuyệt diệu ! “ video mượn trên mạng “
Tác giả: PHANQUANGHUNGSố bài thơ: [29]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BUÔNG TAY QUÁ KHỨ

Quá khứ ơi ta buông tay mi nhé. Ôm mi hoài ta buồn tẻ thảm thương. Ta muốn dấn thân lại chốn tình trường. Đợi đến khi ... [Đọc thêm...]

THÁNG TƯ THƯƠNG NHỚ

Nghiêng mành lá trúc chao rơi. Hạ qua đầu ngõ không lời hỏi han. Tiễn anh từ độ đông tàn. Cung trầm ai để rớt ngang ... [Đọc thêm...]

XUÂN TRÊN QUÊ HƯƠNG

Xuân đã về mà tuyết lạnh chưa tan. Lại nhùng nhằng mưa đan lên sợi nhớ. Xuân quê hương chồi non đang đua nở. Cúc, đào, ... [Đọc thêm...]

MÙA THAY LÁ

Về quê một sáng vào Đông. Cao su thay lá để mong Xuân về. Mùa Xuân cành lá xum xê. Được nghĩ ba tháng vườn quê yên ... [Đọc thêm...]

ĐỪNG MẮC MƯU GIẶC TÀU

Đất nước ta nhỏ bé. Sao lại đi cho thuê. Chín chín năm ê trề. Để con cháu buồn đau. Hậu hoạ mãi về sau. Đừng mắc mưu ... [Đọc thêm...]

TRỞ VỀ TUỔI THƠ

Lục bình tím biếc triền sông. Tiếng chim bìm bịp kêu trong nắng chiều. Thả hồn theo gió phiêu diêu. Hòa vui cùng tiếng ... [Đọc thêm...]

GIỚI THIỆU

Xin chào tất cả mọi người. Tớ đây họ Nguyễn tên là Thành Luân. Tuổi trâu Ất Sửu đúng mùa vỡ đê. Quê tớ Gia Viễn Ninh ... [Đọc thêm...]

YÊU NGƯỜI TRONG MỘNG

Thật là lạ tình yêu thời son trẻ. Mình thường mơ được hôn nhẹ tóc nàng. Thấy nàng cười mà tâm hồn xốn xang. Trong giấc ... [Đọc thêm...]