BÂNG KHUÂNG
Hỏi chút tình xưa còn vấn vương
Nhìn mảnh trăng nghiêng cuối con đường
Lối cũ còn thương hoa cỏ dại
Tình đã xa mờ chốn trùng dương
Lúng liếng hạt sương trên lá cỏ
Ngỡ mắt em nhìn đẫm vần thơ
Bâng khuâng chạm nhẹ, sương òa vỡ
Đọng lại trong ta chút dại khờ!
-----------------------------
Thơ cháu Cô Ngốc
Nơi này cỏ dại vẫn hoài thơ
Lối cũ người ơi có đợi chờ
Hỏi khúc nghê thường ai đã dạo
Ru hồn mãi lạc ánh trăng mơ.