BẼ BÀNG
Nguyễn Khuê Ngọc
Tạo hóa cho em đẹp dịu dàng
Tô lên môi mắt nét đài trang
Sắc xuân rực rỡ quên ngày tháng
Loạn nhịp tim anh phút rộn ràng!
Ta sẽ cùng nhau dệt mộng vàng
Đời vui đâu chỉ có giàu sang?!
Anh đàn réo rắt đêm trăng sáng
Tỏa ngát hương thơm mái tóc nàng
Một phím tơ duyên đứt giữa đàng
Nàng tham phú quý vội sang ngang
Chân tình không sánh bằng hào nhoáng
Để mặc tôi ôm nỗi bẽ bàng...!