BẾN VẮNG CHIỀU ĐÔNG
Buồn sao bến nước buổi chiều Đông
Sắc vàng loang nhạt giữa dòng sông
Mây trời thật thấp vờn mặt nước
Bến vắng chiều nay nhớ ngập lòng
Một ngày anh tiễn Nhỏ sang sông
Nghe hồn chết lặng giữa thinh không
Nuốt dòng lệ đắng vào sâu thẳm
Tận đáy tim đau rướm máu hồng
Người về bên ấy thỏa trông mong
Không nỡ trách người đã bội vong
Trách mình không nợ duyên kiếp trước
Để Nhỏ giờ chân bước bên chồng
Bóng chiều dần xuống vẫn xa trông
Mịt mờ sương khói phủ mênh mông
Thuyền ai thấp thoáng mờ hư ảo
Mặn đắng trên môi lệ ấm nồng