BỘI BẠC
Yên Hòa vời vợi nỗi nhớ thương
Đồi núi điệp trùng hoang vắng trong thơ mộng
Xe chuyển bánh để lại sau vết bụi
Hàng cây dủ bóng cũng buồn theo
Dòng suối khô cằn chờ mưa tới
Cành hoa mua em hái tặng Tôi
Ôi màu tím đâu phải màu chung thủy
Mà đó là màu máu chết trong tim
Cảm ơn em đã cho Tôi được thấy
Một lòng người chẳng đo nổi đâu em
Ôi đất Yên Hòa Yên Hòa nơi Tôi tới
Sao phũ phàng bội bạc với đời Tôi.
Thơ Nguyễn Hương