BỐN MÙA GHÉT NHẤT MÙA ĐÔNG
MỖI ĐÊM GỐI CHIẾC GIÓ ĐÔNG LẠNH LÙNG
Nguyễn Thanh làm thơ theo câu khoán thủ trên
BỐN canh rồi mà sao không ngủ được!
MÙA đông về anh mơ ước cùng ai?
GHÉT cái mùa đông cứ kéo dài
NHẤT thời anh phải nằm hoài cô đơn.
MÙA này chẳng có gì hơn
ĐÔNG về giá buốt môi hường tím thâm.
MỖI đêm thao thức ước thầm
ĐÊM về có chiếc ( chăn lồng) ấm thêm.
GỐI anh đã sẵn để bên
CHIẾC gối cô quạnh hàng đêm mong chờ.
GIÓ ơi gió hãy làm thơ
ĐÔNG này ta gửi ước mơ tới nàng.
LẠNH rồi nỗi nhớ ta mang
LÙNG sục khắp làng,ta vẫn phòng không
MỖI ĐÊM GỐI CHIẾC GIÓ ĐÔNG LẠNH LÙNG