CẢNH ĐỜI

( cảm tác theo hình) Đã lâu rồi con không được gặp cha Lòng con nhớ vì người là tất cả Màn đêm xuống mà sao con buồn quá Nhà của mình rất lạ với tâm con Bếp lửa kia ấm áp đã không còn Mẹ đi mãi để lòng con đau nhói Trong lặng lẽ nhớ niềm thương vẫy gọi Con một mình ngồi mong mỏi...mẹ ơi! Đêm đã khuya thiếu hơi ấm của người Con rất sợ nên ra chơi mẹ nhé Sương xuống lạnh mà sao lòng thấy nhẹ Giấc say nồng con lặng lẽ bên cha Hãy dậy đi con muốn được tặng quà Đã lâu lắm người ta không biết nữa Con chỉ muốn bên hai người nương tựa Vì một mình ở giữa những cô đơn !i
Tác giả: TRƯỜNG NGUYỄNSố bài thơ: [5]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

EM KHÔNG LÀ

Em không là nắng sao lại chói chang. Chẳng xinh tựa đóa mai vàng rực rỡ. Vẫn đượm thắm như ngàn hoa đua nở. Nào phải ... [Đọc thêm...]

RÉT LẮM KHÔNG EM

Tg HOÀNG HIẾU. Gió mùa Đông bắc lạnh về. Nơi xa heo hút sơn khê đói nghèo. Rừng sâu dốc đá cheo leo. Nhà tranh ... [Đọc thêm...]

ĐẸP MÃI HỒN THƠ

Hôm nay về đất chí linh. Thắm tình thi hữu lung linh sắc màu. Bước chân vội vã tìm nhau. Mắt cài trong mắt đượm câu ân ... [Đọc thêm...]

TÌNH MUỘN ĐA SẦU

AI hiểu nỗi lòng tôi buốt rát. LÀM thân đài như hạt sương mai. CHO nên tháng rộng năm dài. LIỄU hờn lã ngọn dáng phai ... [Đọc thêm...]

THƠ TINH CON MAI VƠI THƠI GIAN

BÀI THƠVĨNH BIỆTTÁC GIẢHÒA PHẠM. Thơ em viết câu chuyện tình đau khổ. Và nỗi buồn em thổ lộ đêm thâu. ... [Đọc thêm...]

NÉT HỒN NHIÊN THUỞ ẤY

Nét hồn nhiên mới vừa mọc nhánh. Em thích làm sang chảnh không em. Trông vời đôi mắt tròn đen. Trăm căn bệnh lạ phủ lên ... [Đọc thêm...]

ÁNH BÌNH MINH

Ánh bình minh đã chiếu xuống tan sương. Tình khắc khoải đưa Em về nơi hẹn. Chốn hẹn hò dân dã thật đơn xơ. Ngắm cảnh ... [Đọc thêm...]

Sự ngăn cách có khi nào chia được

Hai tâm hồn lạc bước với yêu thương. Một bức tường thôi xa cả đoạn đường. Em bên đó anh đêm thường mong nhớ. Tình chờ ... [Đọc thêm...]