CẢNH ĐỜI

Bạn bè hạnh phúc có đôi Còn tôi trong cảnh cút côi một mình. Bà đi để lại ảnh hình Mãi mãi xa cách mà tình chẳng phai. Bệnh tật đến bất cứ ai Ung thư quái ác chữa hai năm liền. Hao mòn mất rất nhiều tiền Vẫn không qua khỏi buồn phiền đớn đau. Những năm tháng sống bên nhau Trong cảnh đói khổ cháo rau đời thường. Tất cả bà đều nhịn nhường Vì con rồi cháu canh trường lắng lo. Mười năm đơn độc nằm co Muốn tìm vợ nữa chăm lo cửa nhà. Cùng nhau xan sẻ tuổi già Suy đi nghĩ lại rầy rà chẳng nên. Nay giờ con cháu cạnh bên Giao du bè bạn tăng thêm từng ngày. Niềm vui nở nụ cười này Cô đơn hưu quạnh nặng đày đã qua. Ngày 28-03-2019.
Tác giả: NAM ĐÀMSố bài thơ: [106]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

PHƯỢNG HỒNG

Phượng hồng rơi đỏ nhà ai. Bâng khuâng tôi nhặt biết cài nơi đâu. [Đọc thêm...]

ANH ĐI RỒI

Anh đi rồi em nhỏ lệ dầm tuôn. Đêm mộng mị nỗi buồn cứ len lõi. Lòng khắc khoải ôm hình anh mỗi tối. ... [Đọc thêm...]

HÌNH EM TRONG MẮT EM

Có phải em là của anh không. Sao mà anh cứ thấy trong lòng. Mang nặng mối tình bao thương nhớ. Mỗi ngày hai bốn nhớ rồi ... [Đọc thêm...]

ĐÊM GỌI SẦU

Văng vẳngđâu đây tiếng đàn bầu. Đêm vừanửa mộng đã tan mau. [Đọc thêm...]

TẶNG HOA

Mấy chục năm đã trôi qua. Quốc tế phụ nữ bó hoa tặng bà. Chúng mình nay tuổi đã già. Giờ đây chẳng chút phân vân. Trồng ... [Đọc thêm...]

NHẮN GỬI VỀ ANH

Gió đừng làm lá vàng rơi. Để em nhắn gửi đôi lời người thương. Dù cho đời lắm đoạn trường. Nhưng tình em mãi còn vương ... [Đọc thêm...]

ĐỨT BỞI ÔNG TƠ

Nắng hạ về trên lối nhỏ ngày xưa. Hàng phượng vĩ ngóng chờ ai ngơ ngác. Em bước đi lá rụng rơi xào xạc. Cây xà cừ xanh ... [Đọc thêm...]

THAY LỜI MUỐN NÓI

Là phụ nử không biết hư là thiệt. Ngoan cả đời được tiếng chịu hy sinh. Biết cách hư là biết đổi mới mình. Biết thư ... [Đọc thêm...]