CHANH LONG
........ĐỨA TRẺ BỊ BỎ RƠI....
..........Thơ....hà hoàng........
Trời ơi nhìn thấy cảnh này..
chạnh lòng mà nghĩ cuộc đời chính ta..
22 năm trước đâu xa..
Mình nhặt đứa trẻ sinh ra kiểu này...
Cũng nằm hộp xốp như vầy..
Cha mẹ vứt bỏ đọa đày con thơ..
Nhìn thấy tội nghiệp ngẫn ngờ..
Đành nhặt lấy bé nuôi chờ lớn khôn..
Để mong cuộc sống đỡ buồn..
Có con có mẹ còn hơn sống mình..
Giờ bé cũng có gia đình..
Con cái đầy đủ lại khinh xa rời..
Đành gạt nước mẹ cười..
18 năm đã nuôi người dong ân..
Nhiều khi nghĩ cũng tủi thân..
Nếu biết nó lớn chẳng cần đến ta...
Thì ngay lúc mới sinh ra..
Nằm ở hộp xốp thì ta chẳng nhìn..
Người đi qua lại kìn kìn..
Ai cũng nghiêng ngó rồi nhìn bỏ qua..
Mình nhìn lại thấy xót xa..
Đành nhặt lấy bé về nhà để nuôi..
Lớn lên xinh đẹp quá trời..
Trắng trẻo cao dáo như người trong tranh..
Mẹ con duyên nợ chẳng thành..
Giờ nó bạc đãi cũng đành vậy thôi..
Miễn sao nó sướng được rồi..
Mình cũng chẳng trách nửa lời làm tri..
Nhưng mà cũng tủi nhiều khi..
Nhóm tay làm được gì hỡi ơi..
Để giờ bất hạnh cuộc đời..
Tiền của cũng cạn tình người cũng tan..
Cuộc đời của tg..
Tại TP móng cái quảng ninh
Mãi mãi Ko quên..