CHÍ KHÍ NGƯỜI XƯA

Tiễn bước thân sinh, lệ ứa tràn, Khi vừa đến mốc Ải Nam Quan.(1) Lời Cha nhắn nhủ mài gươm báo,(2) Tiếng Nước căm hờn nỗi máu chan. Quyết chí phò Lê gìn đất Tổ,(3) Thi tài diệt giặc cứu giang san. Mười năm bình định, thù xưa trả, Nguyễn Trãi lưu danhthắng bạo tàn(4) ! (1)-Mốc biên giới Việt Trung ngày xưa. (2)- Nguyễn Phi Khanh là Hàn Lâm Học Sĩ, làm Quan Nhà Hồ (dưới thời Hồ Quý Ly) bị giặc bắt. Là thân sinh Nguyễn Trãi, nhắn nhủ convề mài gươm sắc để báo thù Nhà, đền nợ Nước. (3)-Năm 1418 Lê Lợi khởi nghĩa ở Lam Sơn chống Quân Minh xâm lược, Nguyễn Trãi trở về phò Lê giúp Nước. (4)-Nguyễn Trãi nói Đem Đạo nghĩa để thắng hung tàn. Lấy Chí nhân mà thay cường bạo. _______________________________________ Ảnh tải từ Google.
Tác giả: HƯƠNG TRÂMSố bài thơ: [46]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NỖI SẦU NGƯU CHỨC

THỜI thơ cảm tác. Câu chuyện tình xưa chốn Thiên Thai. Mà đau lòng Thế vạn niên ngày. Ai hay Ngưu Chức xưa mỏng ... [Đọc thêm...]

VỊNH NGÀI TRỌC

Không tu cũng nhẵn thin da đầu. Mặc áo thầy chùa chỉ sắc nâu. Đỏ bóng toàn thân khi hứng khởi. Thâm thâm mình mẩy lúc ... [Đọc thêm...]

VẠN PHÁP DUY THỨC

hồi văn cú trung giao cổ nhị bát điệp độc vận. TÂM từ đó PHẬT chớ là MA. PHẬT kết không thì vọng ý MA. TÂM sáng tại lìa ... [Đọc thêm...]

CỤ NGUYỄN DUY HIỆU

Ngũ độ thanh giao cổ đối. Thương vì Tổ quốc mãi trầm kha. Đứng dậy cầm gươm đuổi mãng xà. Lũ giặc rời Thu Bồn hoảng ... [Đọc thêm...]

MÁI ẤM ĐƠN SƠ

liên khúc song thanh. Mái ấm đơn sơ dệt mộng tình. Tròn lời thệ nguyện tiếng ba sinh. Gian truân mấy lúc, thời còn bậu. ... [Đọc thêm...]

MÃI ĐAM MÊ

Đừng chê mạng ảo lắm ưu phiền. Ngẫm lại e là “kỷ trách tiên”. Học trước chưa rành thơ Đỗ Phủ. Nhìn lên hẳn sượng chữ ... [Đọc thêm...]

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH

Trả hết cho người những đậm sâu. Nồng say hạnh phúc buổi ban đầu. Màng tim giũ sạch đừơng duyên số. Đáy mộ bao trùm cõi ... [Đọc thêm...]

VẪN CHỜ

Cái buổi nàng đi nguyệt cũng mờ. Châu nhè nhẹ rớt đẫm dòng thơ. Sầu hoa rụng xuống phơi vàng ngõ. Dỗi biển vùng ... [Đọc thêm...]