CHỢ NGƯỜI
Lang thang ra phố chợ người
Gặp bao nhiêu những mảnh đời ngược xuôi
Bỏ quên cả những nụ cười
Lặng im với bóng của thời gian buông
Nông nhàn ra tỉnh tha hương
Ngóng chờ trên góc phố phường mưu sinh
Bao nhiêu tai họa rập rình
Vẫn còn gánh nặng gia đình phía sau
Cuộc đời là một bể dâu
Người nghèo kiết xác, kẻ giàu tiền dư
Đem đi bán cái ưu tư
Muốn mua sung túc hình như chẳng còn
Tảo tần kiếm gạo nuôi con
Cõng mưa gánh nắng vẫn còn liêu xiêu
Buồn trông phố chợ mỗi chiều
Bán mua mặc cả mà điêu đứng buồn.
TQH 114 (chợ lao động)