CHUYỆN BÌNH THƯỜNG

--- họa với Ngọc Trinh Muốn hỏi đâu rồi nữa mãnh TRĂNG Vì sao GIÓ cứ giận luôn hằng Hay là NÚI dỗi còn hoài đợi Có lẻ MÂY hờn ngắm mãi chăng TUYẾT trắng len dày chờ ráng rọi MƯA đêm chẳng dứt cứ nhùng nhằng Âm thầm nước cuộn về sông BIỂN Lặng lẽ soi HỒ bóng liễu giăng _____________________ NHẮN CÙNG AI.... -- Ngọc Trinh Nguyễn Xin người đừng mãi giận hờn TRĂNG Bởi áng MÂY kia lấp chị Hằng NƯỚC lẫy tròng trành soi bóng Cuội Lờn vờn GIÓ hỏi có buồn chăng Chân TRỜI ửng sắc vầng dương rạng Đỉnh NÚI mờ sương nguyệt nhập nhằng Thấp thoáng bên SÔNG thuyền khách đợi Dặt dìu khúc hát mặt HỒ giăng Phan thiết 592017
Tác giả: NGUYỄN MINHSố bài thơ: [22]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HOANG LẦU

Không còn dáng nhỏ giữa làn mưa. Gác lạnh lầu hoang tưởng vừa. Mặc Tử chăng còn ai nhớ nữa. Danh Cầm liệu hết kẻ tìm ... [Đọc thêm...]

NGOẠN CẢNH HỒ

Thuyền ai lẳng lặng với chiều tà. Khoảnh khắc trên hồ nhẹ lướt qua. Gởn gợn trời mây in nước cả. Lăn tăn ngọn sóng vẩn ... [Đọc thêm...]

THƯỞNG THỨC TRÀ XUÂN

Trời xuân phảng phất cuộn hương trà. Thấm đượm hoa Lài tiểu nữ pha. Vị ngát mây hòa vương chén ngọc. Mùi thơm gió quyện ... [Đọc thêm...]

CẦU HÔN EM

Trăng lên đã gác ở trên đầu. Có ngỏ lời thương được mấy câu. Thời gian sao lại trôi nhanh vậy. Ấp ủ tình này mãi đậm ... [Đọc thêm...]

BIỆT LY

Thuận nghịch độc. Đời chán nỗi đau sẽ nhớ hoài. Hỡi tình trao thảm chuốc sầu ai. Khơi vò rượu đắng yêu lầm một. Tiễn ... [Đọc thêm...]

HỌC THÈNG UN

Hay mình cũng học kiểu thèng Un. Lật thế cờ đi những nước cùn. Kiến diện Nga,Tàu ngoan tựa cún. Trông hình Mỹ, Nhật ... [Đọc thêm...]

KHÚC CHIỀU

Hoàng hôn bảng lảng khói lam chiều. Mái lá êm đềm xóm tịch liêu. Thi sĩ sinh tình con chữ động. CHÂN TRỜI TÍM. Tím ... [Đọc thêm...]

VỢ CŨ THĂM NHÀ

Mừng vui vợ cũ tới thăm nhà. Cứ tưởng em giờ viễn xứ xa. Hội ngộ đôi mình ăn lẫu cá. Tương phùng hai đứa gặm chân gà. ... [Đọc thêm...]