CỔ TÍCH ĐỜI THƯỜNG
Có cổ tích nào đẹp hơn thế nữa
Rất lạ lùng và rực hồng ánh lửa
Chuyện tình yêu đôi lứa quá diệu kỳ
Cứ dội vào những tình tiết lâm ly
Trời trao tôi thân hình hài dị hợm
Nhìn ngắm tôi ai cũng thầm thấy gớm
Vây đời tôi may hơn cả Lọ Lem
Tôi đã từng có một đứa con riêng
Nhưng lại gặp Hoàng Tử như trong vườn cổ tích
Dành cho tôi tình yêu thương sâu nhất
Sự thật này ngỡ như chỉ trong mơ
Suốt chặng đường khi còn tuổi ấu thơ
Ráng lê lết bò tới trường tới lớp
Tấm thân tàn máu tứa tràn thấm đất
Tôi cắn răng chiến thắng bản thân mình
Hết cấp ba tôi ở lại gia đình
Bằng bàn tay và đôi chân dị dạng
Nhưng trời thương cho tôi đầu óc sáng
Học lành nghề dệt vải đủ nuôi thân
Rồi tháng ngày bước vào ngưỡng tuổi xuân
Tôi đã gặp và trao thân gởi phận
Có đâu ngờ để sau này ôm hận
Trào đời tàn cho một kẻ sở khanh
Bụng hoài thai bao giấc mộng tan tành
Quá đau khổ vì tình yêu mù quáng
Hắn lộ ra một kẻ lười du đãng
Bòn hết tiền rút công sức của tôi
Tôi hoang mang chới với giữa biển đời
Trời thấu cảnh đã mở lòng độ lượng
Thật như đùa một giấc mơ không tưởng
Đang dại tê đau đớn đến tột cùng
Trong đêm đen sâu thẳm cuối đường hầm
Anh đến bên tôi như vị Thần ,Thánh sống
Xóa tan đi mọi khổ đau ác mộng
Thương mẹ con tôi hơn cả bản thân mình
Người thầy thuốc cũng là vị cứu tinh
Nhưng anh lại khổ đau bị gia đình từ chối
Coi anh như một đứa con tội lỗi
Chẳng bao giờ nhìn mặt mẹ con tôi
Tình yêu thương chan chứa giữa hai người
Cũng đâm chồi và nở hoa khai nụ
Một bé trai như thiên thần tinh tú
Mặt khôi ngô bừng sáng giữa cuộc đời
Anh ráng chăm lo sát cánh không rời
Khi con chung cháu vừa mười tám tuổi
Đã đam mê theo nghiệp nghề cha đuổi
Đậu vào trường danh tiếng nổi y khoa
Anh về quê quỳ lạy lệ ướt nhòa
Mong ông bà lên vui mừng cho cháu
Tình yêu anh có đèn trời soi thấu
Yêu vợ con luôn kính trọng mẹ cha
Ông bà mừng xe đánh thẳng Sa Pa
Nhận con dâu và nhận thằng cháu nội
Nước mắt mừng vui ngập tràn ngày hội
Cả gia đình viên mãn cảnh đoàn viên
Suốt đời này tôi mang nặng công ơn
Như biển rộng không bao giờ trả hết
Cả một đời anh say mê thêu dệt
Câu chuyện tình hoang tưởng ngỡ trong mơ
Kính nể phục Tính xin chắp vần thơ
Một chuyện tình mà loài người ngưỡng mộ
Anh không muốn chuyện mình mang thổ lộ
Chị giấu anh nên chẳng dám nói tên
Chúc anh chị tình yêu mãi vững bền
Bên tổ ấm triệu triệu người mong ước
Người lành lặn đã chắc gì có được
Hạnh phúc này đời luôn vẫn ước mơ