CÒN CHÚT HƯƠNG NỒNG

Đông lạnh giá đã về gõ cửa Cây bàng già trơ trọi đứng ngẩn ngơ Lòng cô đơn tôi cũng đứng vật vờ Gió bấc thổi khiến lòng tôi tê tái Đời có lúc sao mà vụng dại Để mất anh trong nuối tiếc nghẹn ngào Anh đi rồi lòng dạ cứ nao nao Ôm gối chiếc trong phòng đơn lạnh lẽo Và em biết không thể nào nứu kéo Nên thôi đành sống lạnh lẽo không anh Gió đông về đang lay động bức mành Làm gợi nhớ và thèm anh da diết Ở phương xa anh ơi có biết Em chờ mong mòn mỏi mỗi bước chân Hoa cuối mùa phai nhạt kém xuân Còn chút hương nồng gửi tặng ai cho xứng ?
Tác giả: TRANXUASố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MƯA RỪNG

Dang tay đón hạt mưa rừng. Bỗng nhiên thấy nhớ người dưng xa vời. Ở nơi núi giáp với trời. Mưa nhiều hiu hắt tả tơi gió ... [Đọc thêm...]

DÁNG XƯA

Thơ dự tuyển “VỌNG VỀ QUÁ KHỨ”. THI NHÂN ViỆT NAM Hội nhà văn. Bóng chiều hiu hắt rải đường xưa. Dấu bước chân quen ... [Đọc thêm...]

KHÁT VỌNG TÌNH ĐẦU

Anh muốn mượn lá rừng làm nệm trải. Kết hoa Hồng thơm mãi gót người đi. Mượn tiếng gieo những dòng thác thầm thì. Bao ... [Đọc thêm...]

TRUYỆN NGẮN

LY BIỆT SÔNG QUÊ. TỪ ấy anh ngàn trung xa cách. Cũng vừa khi, thống nhất hai miền. Biệt ly mang nặng nỗi niềm. Nếm chải ... [Đọc thêm...]

ĐÊM SÀI GÒN NHỚ MẸ

Mẹ ơi Sài Gòn chưa thấy mùa đông Nơi con ở trời vẫn còn ... [Đọc thêm...]

CHO ANH XIN BÓNG MÁT

Cho anh xin bóng mát. Để thấy mắt em cài. Lung linh màu hoa nắng. Mùa xuân nở trên tay. Cho anh xin suối tóc. Hồn nhiên ... [Đọc thêm...]

GIẾNG TRONG

Cạnh nhà có giếng trong veo vẻo. Cỏ mọc quanh bờ nước vẫn trong. Cá nọc vui mừng bơi dưới đáy. Cá lóc mừng vui cùng ... [Đọc thêm...]

SẮC HOA MÀU NHỚ

HOA MUA AI BÁN MÀ MUA. HẠ VỪA CHẠM NGÕ KHUYẾT THÙA NHỚ MONG. HOA nở rộ con đường sắc tím. MUA cuối đồi bỗng lịm mờ ... [Đọc thêm...]