CON CỦA BIỂN

Tôi với em quen nhau Trong lần đi hiến máu Em bảo sợ bệnh viện Và sợ luôn cả tiêm Nhưng thích làm việc thiện Đã quen nhau một năm Nhưng chưa một lần nào Em nhắc đến yêu tôi Em bảo cho tới khi Yêu thật nhiều sẽ nói Thời gian một năm ấy Đã nhiều lần tôi theo Để biết được nhà em Nhưng đều bị phát hiện Và em đã cắt đuôi Quê em ở miền biển Từ nhỏ đã biết bơi Còn tôi cũng là người Bơi được xếp hàng khá Thế mà khi tắm biển Thi cùng em đều thua... Cứ những lúc như vậy Tôi thấy em thật hiền Nhưng lại rất mạnh mẽ Tôi thường bảo em rằng Đúng là con của biển Còn em chỉ cười trừ... Cứ mỗi khi giận nhau Tôi nghĩ sẽ quên em Cả tháng trời cho biết Vậy mà chỉ cần thấy Nụ cười duyên của em Là lòng tôi sao xuyến Phải làm lành ngay thôi... Tôi trầm tính ít nói Còn em thì trái lại Nói nhiều như sóng biển Để rồi khi nói xong Lại thở dài kêu mệt Từ khi tôi yêu em Cũng có nhiều thay đổi Tính tình lãng mạn hơn Thích dạo biển cùng em... Tôi thường hay nói chuyện Về sự nghiệp tương lai Về gia đình con cái Nhưng em thì ngược lại Chỉ nói chuyện biển thôi Tôi nhiều lần ý tứ Nói về chuyện tình yêu Nhưng em đều lảng tránh Thế rồi một buổi chiều Trên đường đi làm về Bị tai nạn giao thông Em nằm đó bất động Bên cạnh vũng máu tươi Em nhìn tôi thều thào Được mấy câu đứt đoạn Em...muốn...về với biển Lúc này em nhìn tôi Đôi mắt vẫn trong veo... Thế là em ra đi Một cách thật đau đớn Đầu thì bị chấn thương Tay chân không lành lặn Em ra đi mang theo Những điều còn bí mật Chưa kịp nói với tôi... Hài cốt của em được Hỏa táng thả về biển Vì biển là nhà em Em là con của biển Và bỏ lại mình tôi... Giờ tôi đứng trước biển Sóng nhẹ nhàng vồn vã Bọt trắng xóa tung lên Có phải là em đó Đang xoa dịu lòng tôi... Giờ này không phải lúc Buổi sáng bình minh lên Cũng không phải buổi chiều Khi hoàng hôn buông xuống Biển đang thật dịu hiền Nước biển vẫn trong veo Tôi yêu biển nhường nào Biển với em là một Dù chưa nói lời yêu. LL.300118. Ảnh Google
Tác giả: LAM LESố bài thơ: [65]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NIỀM TIN CÒN LẠI

Tôi Một công dân nước Việt. Không chức quyền cũng chẳng giàu sang. Tấm lòng yêu nước nồng nàn. Luôn tin vào đảng - Bác ... [Đọc thêm...]

TÌNH NGƯỜI SAY TRĂNG

Giữa chùm sao sáng lung linh. Trăng như lạc lõng bến tình chơi vơi. Gốc đa Cuội bỏ chỗ ngồi. Để trăng tròn khuyết đầy ... [Đọc thêm...]

NGHỊCH CẢNH

Thời NAY cuộc sống ổn rồi. Nơi ở ăn uống gấp MƯỜI thời XƯA. Nhưng thứ QUAN TRỌNG lại THUA. Vật chất NHÂN ĐỨC trở thành. ... [Đọc thêm...]

CHIỀU ĐÔNG

Tác giả HÀN PHI NHẠN. Chiều buột cả mùa đông trong gió. Phủ buồn lên bóng nhỏ liêu xiêu. Sắt se hồn ngã màu rêu. Tan ... [Đọc thêm...]

MONG NGÀY HỘI NGỘ

Xuân về toả ánh nắng vàng. Muôn hoa khoe sắc rộn ràng trời xuân. Kính mong bạn hữu xa gần. Về nơi Phú Thọ hoạ vần thơ ... [Đọc thêm...]

HÃY SỐNG VÌ NHAU

Vì nhau sống thuận dưới trên. Chính là nguồn cội tạo nền đức tâm. Vì nhau đoàn kết muôn năm. Quý như sức khỏe lương ... [Đọc thêm...]

NÀNG HEO NGÂY THƠ

Một hôm sói tới nhà heo. Này cô heo xinh đẹp Tôi muốn tặng cô một bộ váy áo thời trang hôm nào đẹp giời tôi sẽ dẫn cô ... [Đọc thêm...]

MỘNG YÊU

Có phải chăngtình yêu anh là để. Dành cho em mặc kệ tháng ngày trôi. Tuôi thanh xuân em chỉ ước mơ thôi. Có phải chăng ... [Đọc thêm...]