CÔNG VIÊN MÔT MÌNH

Nơi đô hội phồn hoa náo nhiệt Riêng công viên này không một bóng người qua Từ đầu hồ , ghế đá vườn hoa Đều tĩnh lặng , sáng trưa đều im ả Tôi một mình đi dạo quanh tất cả Rồi vòng về ghế đá xả hơi Có lẽ nào , công viên chỉ mình tôi Không biết chuyện cùng ai đành ngồi mình cô quạnh Nắng xuân nhạt nhoà xua đi hơi giá lạnh Tôi đắm mình ngắm hoa lá cỏ cây Cũng chính nơi này tôi cùng anh ngồi đây Ghế đá vẫn nguyên giờ ngồi thừa một nửa !
Tác giả: DANGKIMTIENSố bài thơ: [13]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CƠM PHỞ

Phở cơm hai thứ đều ngon. Cơm ngon hơn phở món ăn cả đời. [Đọc thêm...]

THÁNG HAI TÌNH YÊU

Tháng hai thường chỉ hai tám ngày thôi. Năm dài nhất mới có ngày hai chín. Dù ngắn đấy nhưng sao mà lưu luyến. Họ tặng ... [Đọc thêm...]

ĐÔI DÒNG CHÚC TẾT

THỜI giờ đã điểm vào ngày tết. GIAN khổ ơi thôi hết buồn đau. CHUYỂN xoay năm mới nhiệm màu. HỒNG Ân điển nhờ Trời ... [Đọc thêm...]

MỘT LẦN THƯƠNG

Một lần thương xin được một lần cưới. Sống đầm ấm trăm năm không xa rời. Yêu sâu đậm tình viên mãn hạnh phúc. Cười ... [Đọc thêm...]

YÊU LẦN NỮA

Em nghĩ mình chẳng thể tiếp tục yêu. Con tim em đã chịu nhiều đau khổ. Cuộc đời em trải qua bao giông tố. Khi mối tình ... [Đọc thêm...]

KHÔNG SAI

Em và anhtro đùa số phận. Lạc nửa đời người mình mới tìm được nhau. Anh đau không...yêu mà nghịch cảnh. Em ngậm ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH SÓNG VÀ GIÓ

Em ngồi trước biển khơi. Nghe rì rào sóng kể. Chuyện tình sao đẫm lệ. Giữa gió và sóng xanh...Xưa chỉ có đất lành. Và ... [Đọc thêm...]

CẢM ƠN BÀ NHA

Bốn mươi ngày tám tháng ba. Đã bao giờ nhận được quà Ông mua. Đồ mua vài bữa cũng thừa. Của Ông tôi vẫn dùng vừa đấy ... [Đọc thêm...]