ĐÃ BUÔNG
Đã buông mà xóa được đâu
Đôi khi tự hỏi cứ sầu ích chi
Màn đêm xuống lại ôm ghì
Một đời phiêu bạt được gì riêng ta
Người đi đón nhận tình xa
Cho kẻ ở lại chưa lìa nỗi đau
Đã từng nồng ấm trao nhau
Nay chia tay được đẫm màu đơn côi
Hoàng hôn đọng lại lẻ loi
Trời kia xám xịt mình tôi xế chiều
Bởi nặng ôm trọn gói yêu
Nên mãi nếm trải niềm đau kiếp này
Lời thơ giờ chẳng đắm say
Tủi sầu từng giọt đắng cay cuộc đời
Đông về giá lạnh buồn rơi
Đã buông sao cứ nói lời....hoài mong.