DÁNG YÊU

Tứ tuyệt không đối. Em cười nụ thắm duyên tình trẻ. Áo nịt quần Zin mốt mặc nhiều Khéo lượn eo tròn nom rạng rỡ Vui đời đẹp mãi thoảng lòng xiêu. Tứ tuyệt không đối. Em ngồi đợi suốt mà không đến Một bó Dơn hồng vẫn ngóng ai Khắc khoải lòng sao sầu giận lắm Kìa hoa để nát giữa trưa dài. Tứ tuyệt không đối. Có thật em buồn lệ vẫn rơi Tàn canh thức trọn giấc không rời Đêm sầu tủi nhỏ mưa từng giọt Thấm lạnh thêm lòng chẳng ngớt ngơi.
Tác giả: DAI DINHSố bài thơ: [23]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HANH PHUC

Anh à Hạnh phúc đó là đây. Chỉ mỗi riêng ta ở chốn này. Quấn quýt bên nhau tình nghĩa đủ. Quay cuồng ... [Đọc thêm...]

CHIẾC ĐỘC BÌNH

Bàn tay chải chuốt nặn khuôn bình. Tứ đại dung hòa thổi tánh linh. Ruột rỗng tâm không màu đất ngọc. Thân phù nước lửa ... [Đọc thêm...]

KHOE DÁNG

Môt đóa Sen hồng đứng dưới Trăng. Đài trang khuê các tựa cô Hằng. Thân hình mảnh dẻ da nà nõn. Dáng vẽ yêu kiều tóc ... [Đọc thêm...]

KHOẢNH KHẮC

Biển vỗ chiều nay sóng ngập ngừng. Như thầm khẽ nhủ với Hoàng Hưng. Vì nương cuộc sống quên dòng ảo. Vịn cõi phù sinh ... [Đọc thêm...]

CÁI TA CẦN

Cần sao nhẹ nhõm ở khu chiều. Dẫu bóng đang nhòa chẳng vẹo xiêu. Sáng tỏ chè dâng mà dõi nhật. Về đêm ngắm nguyệt tửu ... [Đọc thêm...]

MỘT NỬA THÔI

Nhìn đời một nửa thấy còn vui. Tỏ quá làm chi mộng sẽ vùi. Duyên ngầm chợt đến dễ gì lui. Mờ trong bóng ảo môi hồng nụ. ... [Đọc thêm...]

TIỄN BƯỚC NGƯỜI ĐI

Buổi ấy người trao tấm thiệp hồng. Tôi dường chết lặng ở bờ sông. Tuôn dòng lệ thảm sầu trên mắt. Ngẫm mối tình đau ... [Đọc thêm...]

TIỂU LA NGUYỄN THÀNH

Ngũ độ thanh. Vị Nguyễn Thành sinh ở đất này. Thăng Bình Thạnh Mỹ tiếng còn đây. Thầm đau mộ tổ quân thù dẫm. Lặng xót ... [Đọc thêm...]