ĐẦU ĐÔNG HOANG DẠI
Đông gõ cửa kéo về thêm băng giá
Đông sang mùa thu vội vả ra đi
Nhớ thương thu tất tả mộng xuân thì
Mơ hình bóng , vẫn ôm ghì thu khắc khoải
Đông đã vê cõi lòng thêm tê tái
Ỗi mùa đông hoang dại trái tim hồng
Mỗi mùa đông lạnh buốt mối tình căm
Vòng tay lẻ đôi môi hồng tím tái
Thu ra đi dại khờ ta hoang hoải
Đông về rồi khắc khoải dấu yêu xưa
Buổi đầu đông lác đác những hạt mưa
Người xưa cũ , cố nhân ơi! Có nhớ