ĐAU XÓT
Ngay giữa quê hương đẹp muôn màu
Ngàn năm văn hiến tựa ngọc châu
Đời sống người dân đang êm ả
Đùn ra một đống...cái phố Tàu !
Quan trên giả điếc chẳng biết sầu
Đồng tiền che mắt có hay đâu
Khốn khổ dân đen buồn ngơ ngác...
Khách cấm chủ nhà...vậy mới đau !!!
Chẳng lẽ mất quyền tự chủ sao
Đất tổ cha ông...mượn đứa nào ?
Phù điêu tiêu ngữ...nêu trắng trợn
Hỏi kẻ nắm quyền...chốn nơi nao ?
Đến lúc dân đen phải thét gào
Nỗi hờn nỗi nhục nén mãi sao !
Trả lại công bằng cho thiên lý
Nhổ bỏ ngay đi...cái phố Tàu !