ĐẦU XUÂN VÃN CẢNH ĐỀN NGỌC SƠN

Thơ Nguyễn Viết Thắng Bao năm trở lại đền xưa Bút nghiên vẫn viết sớm trưa lên trời Cổng đền tấp lập khách chơi Người đi vãn cảnh , ngươi thơi cầu may Sừng sững Thê Húc đứng đây Dang chân trụ vững nơi này khách qua Mùi thơm hương khói tỏa ra Cụ rùa đi vắng lòng ta nhớ nguồn Kiếm thần vua đã trả luôn Kim quy ngậm lấy giữ hồn nước non Khách tinh giữ mãi lòng son Bên cầu Thê Húc xưa còn hay không Ngày xưa nàng đứng ngóng trong Hôm nay ghé lại mà Lòng nao nao ..... Viết tại Tp HCM
Tác giả: NGUYỄN VIẾT THẮNGSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CON ĐÓ MỘT CON ĐƯỜNG

Cuộc đời ơi sao quá nhiều trái đắng. Một lần đau thầm lặng đến ngàn sau. Nghiêng đời mình đổ vỡ bến không nhau. Nghe ... [Đọc thêm...]

XUÔI DÒNG TRÀ GIANG

Thuyền ta xuôi ngược về sông ấy. Để ngắm từng Con Bống vội vàng. Thèm bát Don nồng hương của đất. Xin còn Tư Hậu với ... [Đọc thêm...]

TIẾNG THU XƯA

Một chiều thu đó gió thu bay. Người đi bên tôi,tình chan chứa. Rồi mùa thu khác,cách xa nhau. Lá vàng không còn,vàng ... [Đọc thêm...]

XUÂN MÔNG

Thêm một tuổi là vơi đi một tuổi. Đón xuân về để tiễn biệt xuân đi. Hỡi thế gian ai giữ được xuân thì. Hoa ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI CŨ

Ta bắt đầu hai chữ Người Dưng. Và kết thúc bằng hai từNgười Cũ. Quên sao được những đêm dài không ngủ. Mình chuyện trò ... [Đọc thêm...]

HỒN THƠ TỪ Ở NƠI ĐÂU

Hồn thơ sâu lắng ngọt ngào. Mẹ cho từ thuở nôi chaomãi còn. À ơi Con ngủ giấc tròn. Lời ru có ánh trăng rằm. Có dòng ... [Đọc thêm...]

TÌNH CÒN TRONG MƠ

Thôi nhéem yêuanh lỡ rồi. Xuân này anh phải cưới vợ thôi. Lời hay ý đẹp em chúc tết. Niềm vui năm mới được nhân đôi. ... [Đọc thêm...]

NHỚ ANH

Anh yêu ơi Chỉ còn mình em thôi. Tháng ngày lẻ loi âm thầm lối cũ. Anh mang theo một nửa xa em rồi. Phượng đã đua ... [Đọc thêm...]