ĐÊM ĐÔNG

Nối dảnh tơ nhàu lặng lẽ đan Màng mơ thả trí dõi trăng ngàn Âu sầu kiếp bạc đường duyên lỡ Não nuột thân nghèo mảnh ái tan Lạc nẻo rèm côi hờ hững khép Nhòe mi lệ đắng ngẩn ngơ tràn Đêm dài vắng vẻ trời sao lặng Mộng vỡ ê chề nửa gối chan Mộng vỡ ê chề nửa gối chan Chiều xao xác lũ hận dâng tràn Âm thầm nghịch cảnh tình xuân lỡ Khắc khoải theo dòng hẹn cũ tan Nhạc ốc còn nghe lờ lững biển Hình mưa vẫn thấy lẻ loi ngàn Đông về ngán ngẩm mành tương lạnh Nối dảnh tơ nhàu lặng lẽ đan
Tác giả: NGUYỄN KIỆMSố bài thơ: [16]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGỌN GIÓ MÙA THU

Em về lối cũ chẳng còn ai. Ngọn gió mùa thu thổi liễu cài. Gội đẫm sương dầy run đám cỏ. Phơi trần nắng đậm yểu nhành ... [Đọc thêm...]

TRẢ ÁO NÀNG THU

Lộc lư ngũ bộ nđt. Trả áo nàng thu bỗng ngại ngần. Thương màu lá rụng phủ đầy sân. Ong hoài kiếm mật bầu chưa đủ. Bướm ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG SẦU

Đông về giá lạnh sầu giăng mắc. Bướm lũ ong bầy im tiếng phắc. Chậu cúc ngoài hiên ngả úa màu. Hàng lan mé giậu tàn ... [Đọc thêm...]

CHÂN LY QUY ƯƠC

Người ơi nếu hiểu lẽ vô thường. Thả nỗi vui buồn mặc gió sương. Xác nọ là duyên miền huyễn ảnh. Hồn ... [Đọc thêm...]

MƠ TRĂNG

Sương vờn mặt nước mãnh tàn trăng. Bãi cỏ nằm mơ bóng chị hằng. Vạn bữa rằng e già tuổi núi. Trăm mùa có vẻ lão bằng ... [Đọc thêm...]

GIÃI BÀY ĐINH DẬU

Nđt tập danh. Tập tễnh Chân què quẩn cối xay. Vừa nghe lệnh tết sởn Da này. Sao đành rụt Cổ vờ quên gáy. Chẳng dám teo ... [Đọc thêm...]

THỢ CẮT TÓC HỌA THƠ

Thuận nghịch độc. Đêm bừng nỗi nhớ vận ngào thơ. Bổng nốt đàn ngân khảy nhịp hờ. Thềm tỏa ánh khuya giờ cảnh gợi. Gió ... [Đọc thêm...]

THỢ CẮT TÓC HỌA THƠ

Nđt Thủ vĩ nhất tự. Tập danh Bình đầu. Bát tự lục thanh vi thủ. Bát tự ngũ thanh vi vận. Góp những giò Lan nở vợi sầu. ... [Đọc thêm...]