ĐÊM MUỘN

Em đã về cái thủa của ngày xưa Khi chưa anh em hồn nhiên đến lạ Miệng mỉm cười ngẩng đầu tin vào nắng Sáng trên cao bùn mới dưới chân mình Vỡ mộng đầu em vẫn đợi bình minh Và vẫn tin hết mưa rồi nắng đẹp Cầu vồng lung linh hơn nhờ giông bão Biển dịu dàng qua cơn sóng trào dâng Anh đến hồn em về lại bâng khuâng Về với tình yêu niềm tin hạnh phúc Nghĩ vấp váp cũng sẽ là định mệnh Cho em cho anh... lỡ những chuyến đò Tình chóng vánh em ru lại câu hò Ru lại lòng khoảng thời gian úa nắng Anh đến đi em nào còn băng giá Khoác áo cho mình em tự hồn nhiên.
Tác giả: NGUYỄN HIỀNSố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

EM ĐI BÁN RAU

Hôm nay đi chợ bán rau. Rau nhà em đấy một màu xanh tươi. Rau em tưới tắm hẳn hoi. Thuộc hàng rau sạch mọi người đều ... [Đọc thêm...]

ĐAN CẢ TUỔI XANH

Đêm chong đèn đan mối tình chung. Anh chiến trận điệp trùng hiểm nguy. Cưới từ độ tuổi tròn xuân thì. Anh theo tiếng ... [Đọc thêm...]

SẮT SON GIỮ VẸN CÂU THỀ

Chào anh giải phóng quân ơi. Thương anh chiến dịch một đời gió sương. Trải bao lửa đạn chiến trường. Hôm nay giải phóng ... [Đọc thêm...]

CON ĐƯỜNG CACH MANG

Trường Sơn ơi một thời đạn lửa. Tuổi trăng tròn em chẳng tiếc máu xương. Đồng lộc ơi những tấm gương. Trong giây phút ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI ĐÀN BÀ KHỔ ĐAU

Chị đây cay đắng cả đời. Tối ngày Chồng đánh lệ rơi hai hàng. Bà con lối xóm khuyên cang. Nhưng Chồng ác thú chẳng màng ... [Đọc thêm...]

GIỮ GÌN BIÊN CƯƠNG

Sông liền sông núi liền núi cận kề. Đồng chí bạn láng giềng của chúng ta. Nhưng chẳng bao giờ chung đường với ta. Lịch ... [Đọc thêm...]

CHI MONG CUÔC SÔNG BINH AN

Kể từ giờ mình sống thật vô tư. Không bon chen với dòng đời hối hả. Ai giầu Có thì mình cũng kệ. Chỉ ... [Đọc thêm...]

QUÊ HƯƠNG TÔI

Bỗng nghe thoang thoảng hương dừa. Trên cầu Rạch Miễu như vừa đón chân. Lữ khách thăm viếng miền quê. Ngày xưa tôi đã ... [Đọc thêm...]