ĐIẾM CANH ĐÊ

Những khi sông cạn nước ròng điếm canh rêu mốc lẫn dòng thời gian , Trâu bò tá túc nông nhàn rướn mình gãi ngứa lên sàn cọ lưng. Bụi cây chó đẻ ngượng ngùng lẻn điếm xấu hổ thẹn chưng ban ngày , Sườn đê hoang vắng ai hay lưu đồn lùi lụi gói ngày vào đêm , Cô đơn luôn trực trước thềm điếm canh thỏa gió thổi mềm cô liêu Nước dâng mấp mú trời chiều buộc ba dỏ báo động treo ngọn xào , Giật mình làng vội chênh chao cửu vạn cửu sách nhập ào điếm canh , Khi mà giặc nước uy hành bão mưa xối xả mái canh điếm làng , Mai ngày nước rút , thời gian ai lưu tâm nhớ điếm hoang bụi trần ? NGUYỄN ĐÌNH BẦU.
Tác giả: NGUYỄN ĐÌNH BẦUSố bài thơ: [26]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HOA CẢI NGÀY XƯA

Bắt đền hoa cải ngày xưa. Giấu trong ngực áo đến khi héo vàng. Mỗi năm đến độ hoa sang. Bờ đê ngóng mãi xốn xang trong ... [Đọc thêm...]

XÚC CẢM THÁNG BA

Nguyễn Tất Thắng. Ôi tháng ba với bao niềm xao xuyến. Ru lòng ta trên sắc tím hoa xoan. Xuân chín dần với cảm xúc chứa ... [Đọc thêm...]

TRỌN ĐỜI BÊN ANH

Thầm mong ước mình bên nhau mãi. Nụ hôn trao đôi mắt khép lim dim. Ngây ngất trìm loạn nhịp con tim. Mải mơ mộng trong ... [Đọc thêm...]

LỤC BÁT ĐÊM TRĂNG

Dang tay níu cõi vô thường. Bỗng dưng nắm phải nỗi buồn nhân gian. Gỡ buồn đốt rụi thành than. Không trăng đêm vẫn là ... [Đọc thêm...]

VỀ DỰ HỘI THƠ THĂM BIỂN ĐỒ SƠN

Thăm biển Đồ Sơn một chiều đầy nắng. Cái nóng mùa hè cũng chẳng hề chi. Hội thơ tình, con gái cũng theo đi. Ngồi bên bố ... [Đọc thêm...]

HỌP MẶT ĐẦU XUÂN

Mừng vui tụ họp về nơi. Đền thờ đất tổ rạng ngời sắc xuân. Những gương mặt thật đẹp tươi. Bạn tôi cả ba miền đất nước. ... [Đọc thêm...]

GÁI NHÀ NÔNG

Phận em cô gái nhà nông. Quanh năm ngày tháng ruộng đồng sớm hôm. Buôn hoa bán qủa kiếm cơm,. Ước mơ xây được nhà cao,. ... [Đọc thêm...]

CÔ GIÁO NGHỈ HƯU

Cô vừa mới nghỉ hưu song. Tại sao cô phải nong đong thế này. Tiền lương cô đã cho vay. Lãi ngày cô tính đổi thay cuộc ... [Đọc thêm...]