DIÊT SÂU HẠI

Bởi giận bầy sâu khoét rỗng cành Cao lời diệt bỏ, giữ màu xanh Gây từng núi rộng chồi tươi tốt Dưỡng những vườn cao quả ngọt lành Gắng sức anh gom từ gốc bưởi Quay mình chú gửi lại tàn chanh Rồi khi bướm trở mình tung cánh Ngạo nghễ khoe màu giữa sắc tranh ........................................................ Nhìn cây trụi lá, xác xơ cành Rũ rượi tiêu điều chẳng sắc xanh Cứ ngỡ rằng thêm mùa quả ngọt Vừa hay bỗng sụp giấc mơ lành Đồi cao, rõcố chăm vườn bưởi Lũng thấp, nguyêndùng bón cội chanh Khổ nỗi quên ngừa sâu hóa bướm Bây giờ đậu sẫm góc lều tranh
Tác giả: PHẠM LUONGSố bài thơ: [3]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MỘNG ĐÊM ĐÔNG

Xem kìa rạng rỡ cả tầng không. Sóng biển về đêm khẽ gợn bồng. Nửa bóng trăng lồng soi rặng liễu. Đôi hình nhạn quấn ... [Đọc thêm...]

NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG

Nguyễn Mạnh Hùng. Đàn ông khóc nước mắt nuốt vào trong. Giọt mặn chát thấm vào lòng giữ chặt. Dẫu sâu thẳm niềm đau dồn ... [Đọc thêm...]

CẦU GIỎI THƠ

Đường thi lắm bệnh phải âu sầu. Luyện mãi không thành khổ giống trâu. Đối xếp vừa cân quàng thượng vỹ. Từ gieo mới ... [Đọc thêm...]

TIẾNG VANG

Nhiều năm quẩy thúng dọc ngang đời. Nỗi tủi cay này lệ khó vơi. Bởi cỡi cung nghèo nên gánh chịu. Đành vươn miệng móm ... [Đọc thêm...]

XEM ẢNH

Bát vĩ đồng âm. Một ẻm giơ tay kiểu ấy chào. Người kia úp bụng ngẫm làm sao (py). Hồng hồng đôi má xa xăm ảo. Thắm thắm ... [Đọc thêm...]

DUYÊN HẾT

Hoa này dạt bến giữa dòng sông. Nhặt cánh tàn tro ghép ảnh hồng. Xa cách lặng thầm than vỡ mộng. Giã từ âm ĩ khóc hồn ... [Đọc thêm...]

PHONG TRẦN

Vùng cao phụ nữ vốn phong trần. Gió lọng đảo chiều đẩy ảng vân. Quả cẩm làm nền căng sức trẻ. Thân eo nét vẽ thả hồn ... [Đọc thêm...]

GIOT TUI MAN ĐÊM

Ngũ độ thanh. Âu sầu rũ rượi suốt màn đêm. Giọt tủi choàng ân rớt giữa thềm. Phận mỏng kêu gào trong lẽ ... [Đọc thêm...]