ĐO CHIM

Tôi là người lái đò ở Long An. Đã bao mùa đưa em sang cập bến. Bỗng một hôm cơn lốc đổ bất ngờ. Đò chòng chành bỗng chìm cả ước mơ. Phải chăng đò kia đà qúa tải. Chẳng chở được nhiều những ước mơ. Lũ học trò có đứa nhận con vua. Chẳng chịu ngồi yên khi sóng xô mạn thuyền. Hay người lái đò vẫn giữ nguyên nếp cũ.? Đã lên đò là phải tuân lệnh nghe theo. Rồi phụ huynh cư xử chưa phải điều. Làm đò chìm rồi mọi người mới biết. Cũng may cơn giông lốc ngang qua. Nhấn đò chìm còn người vẫn bình yên. Chỉ còn lòng người thì vẫn đang ngày đêm. Buồn nhân thế bao giờ nguôi ngoai được?
Tác giả: QUÂN HOANGSố bài thơ: [45]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

QUÊ HƯƠNG TRỞ LẠI

Xa quê biền biệt đã bao năm. Nhả tơ trả nợ phận dâu tằm. Ngày đi cha tiễn người con trẻ. Qui tiên nhắm mắt còn nhìn ... [Đọc thêm...]

CẢM ƠN ĐỜI

Thơ Nguyễn Thanh Tâm. Cảm ơn đời cho em tháng ngày. Những tháng ngày...tuổi ngọc như hoa. Cho Em tim nồng...biết thương ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG NGOC LAN

Chớm đông rồi sao vẫn gặp ngọc lan. Màu hoa trắng gợi bao nhiêu kỉ niệm. Hoa xinh xắn cánh trắng trong ... [Đọc thêm...]

ĐÁP LỜI PHƯỢNG MỜI ĐI CÂU

Cần câu anh sản đây rồi. PHƯỢNG ơi Đừng có nhận lời với ai. Anh đây câu lại rất tài. Ngày ba bốn tiếng,đêm năm sắu giờ. ... [Đọc thêm...]

NẾU MỘT NGÀY

Nếu một ngày mẹ nhớ nhớ quên quên. Cứ nói mãi những điều con đã biết. Đừng trách mẹ ngày đêm không phân biệt. Vừa ăn ... [Đọc thêm...]

BIẾT CHĂNG

Tháng về gọi nhớ rưng rưng. Đông buồn gió lạnh buốt chừng tái tê. Chờ mong nồng ấm xuân về. Thổi tan hồn giá đằm mê ... [Đọc thêm...]

VÃN CẢNH HƯNG SƠN TỰ

Thơ ảnh Nguyễn Viết Thắng. Nằm bên mỏm núi ven sông. Mái chùa che khuất bóng lồng cây cao. Dạo chân lẹ bước đi vào. ... [Đọc thêm...]

TẾT TÂY

Thời gian trôi tiếng thầm thì. sao nhanh quá vội khác gì cánh thoi. tống kết một năm coi bao sự kiện. sẻ chia tâm khảm ... [Đọc thêm...]