ĐOẢN KHÚC MƯA

Mưa chở gì trong tí tách mưa rơi Nghe giọt nặng tựa như lời ai oán Muốn thấu hiểu nhưng lẽ đời sâu cạn Nào đã ai dám lấy thước đo lường Có lẽ bởi lòng chưa hết nặng thương Nên đông đến vẫn còn vương cơn bão Như trách móc rồi lại như nhắn bảo Nhận được rồi hai chữ nhỏ phôi pha Trên con đường ai đó vội bước qua Sợ gặp lại sợ ùa về ký ức Sợ mưa sẽ thấm sâu vào tiềm thức Hay sợ mình run sợ trước niềm đau Mưa mùa này đâu phải trận mưa ngâu Mà tê tái như tình đầu dang dở Buốt tận cổ nghe tim mình vụn vỡ Chiều rưng rưng ta mắc nợ một người.
Tác giả: DAQUYSố bài thơ: [22]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGƯỜI THƯƠNG ƠI

Tình cờ gặp dưới hàng dương. Cùng đi trên một đoạn đường vậy thôi. Mà sao tim cứ bồi hồi. Nhớ hình bóng ... [Đọc thêm...]

CHẲNG PHAI THỜI GIAN

Phố nhỏ ngõ nhỏ xưa còn mãi. Ngày trở về chẳng phai thời gian. Vẫn nghe hơi ấm nồng nàn. Cay cay khoé mắt ngập tràn vấn ... [Đọc thêm...]

NÁT CÁNH HOA XƯA

Còn lại gì khi nát cánh hoa xưa. Tôi nhặt nhạnh mong tìm dư hương cũ. Thuở ngây thơ đâu biết những lọc lừa. Ai nỡ giẫm ... [Đọc thêm...]

NHÀ HÁT MÙA MƯA

Nếu như nhà hát có xây. Làm sao đến được những ngày mưa to. Kể đời cũng thật oái ăm. Bao nhiêu thứ khổ, lại hăng. Muốn ... [Đọc thêm...]

LỠ LÀNG

Thơ Diễm Hương hình trên mạng. Anh à em gửi lại đây. Hương yêu tha thiết của ngày hôm qua. Biết rằng tình nghĩa mặn ... [Đọc thêm...]

ĐÒ NGANG

Hò ơi Sông quê nước chảy đôi bờ. Để anh chín dại mười khờ thương em. Sài Gòn sóng nước ngược xuôi. Ghi bao phong thái ... [Đọc thêm...]

HOÀI NIỆM

Nguyễn Khuê Ngọc. Đêm lạnh lẽo gió lùa qua thềm vắng. Biết lấy gì lấp khoảng lặng trong tim?. Gió nhớ ai mà mải miết đi ... [Đọc thêm...]

TÌNH XƯA ĐÃ LỠ

Ta yêu nhau cái thời xa xưa ấy. hai tâm hồn ngây dại bên nhau. Chỉ biết thích đâu hiểu được từ yêu. Chưa biết đau sau ... [Đọc thêm...]