ĐÔNG VỀ
Đông về anh có lạnh không?
Nhớ mặc áo ấm chăn bông đắp vào.
Đã không còn nữa ngày nào,
Còn em bên cạnh thì thào anh yêu.
Đã không còn nữa mỗi chiều,
Mâm cơm nóng hổi hắt hiu đợi chờ.
Đã không còn nữa người ơi!
Những lúc say rượu ân cần em chăm.
Làm sau ngon giấc mà nằm,
Em phải thức trắng như tằm nhả tơ.
Vỗ về ngon giấc anh mơ,
Em mới yên dạ thảnh thơi trong lòng.
Đã không còn nữa biết không?
Nhớ mặc áo ấm chăn bông đắp vào.
Tự tay chăm sóc đi nào,
Đừng để lo lắng dâng trào trong em.
Sài_Gòn 24_12_2017....