DUYÊN QUÊ

bao nhiêu mùa lúa qua rồi Đồng quê năm đó bây giờ vắng anh Dòng sông bến nước không thành Chim Đa Đa gọi ngọt lành duyên quê. Người đi lạc bước sơn khê Chiều thu còn nhớ chốn quê thẩn thờ Người đi người đứng ngẩn ngơ Khuê phòng treo nguyệt mây chờ năm canh. Bây giờ tóc chẳng còn xanh Má đào không thắm duyên anh thuở nào Tình yêu như ngỡ đã trao Hồn ai như cũng lạc vào cơn mê. Đàn cò vẫn mãi đi về Để thêm lưu luyến lời thề đêm trăng !.
Tác giả: TÀO NGUYÊNSố bài thơ: [23]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGƯỜI LÍNH GIÀ KHÔNG KHÓC

Điếu thuốc trên tay nhìn phía trời xa. Giữa nghĩa trang người lính già không khóc. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày ... [Đọc thêm...]

LỄ HỘI HOA ANH ĐÀO

Ngày 3032019. Nhớ ngày nào hai mình gặp gỡ. Giây phút đầu bỡ ngỡ rồi quen. Anh nhẹ nhàng nắm bắt tay em. Chào thân mật ... [Đọc thêm...]

NGÔI MỘ KHÔNG TÊN

Trăng khuya núp bóng lẻ loi này. Cảnh vật u buồn quạnh vắng thay. Xót xa ngẫm thấy lòng đau nhói. Chuông cầu thánh thót ... [Đọc thêm...]

GIỌT SỮA CHIA LY và LỜI NGƯỜI MẸ

Đây là hình ảnh cuối cùng của Chị Nguyễn Thị Tư nữ du kích ở Bạc Liêu khi bị giặc bắt vào khoảng năm 1970 hay 1972 gì ... [Đọc thêm...]

THƯ CHIẾN SĨ

Anh viết thư cho em. Nhớ mãi bờ môi mềm. Nụ hôn đầu cháy bỏng. Mắt em bừng trong đêm. Anh viết vội đôi câu. Trước giờ ... [Đọc thêm...]

NHỚ MÃI CHIỀU XUÂN

Nắng hanh hao xôn xao bao nỗi nhớ. Cánh én chao nghiêng ngả những vần thơ. Gió xuân nhẹ lùa qua từng khe cửa. Hoa xoan ... [Đọc thêm...]

EM ĐÃ LÀ CHIẾN SỸ

Ngày anh ra đi em còn bé xíu. Tóc cột Đuôi Gà đang tuổi mười lăm. Em nhí nhảnh Như sơn ca hót. Đầy mộng mơ và trăng ... [Đọc thêm...]

KHÔNG GIƠ

không giờ rồi các bạn của tôi ơi. tôi sin lỗi trăm lần sin lỗi. chả câu chữ lời văn lột tả,. đừng trách tôi ơi các bạn ... [Đọc thêm...]