EM CÓ BIẾT KHÔNG

Thơ: Đức Trung - TĐL Nếu một ngày em dậy lúc bình minh Thấy trong tim không còn hình anh nữa Và tình yêu cũng tắt đi ngọn lửa Nơi phương trời...em có nhớ anh không? Nếu một chiều trời bỗng nổi cơn giông Mưa ập đến khiến trong lòng băng giá Trái tim em liệu có còn hoá đá? Để tình mình cũng lạnh lẽo hư không! Nếu bây giờ chim sáo lỡ sang sông Về nơi đó em lấy chồng vội vã Nỗi buồn ơi khiến tim anh rời rã Nhớ em hoài...em có biết không? Hà nội 03122018.
Tác giả: TRAN LUONGSố bài thơ: [35]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LỐI MÒN XƯA

Lối mòn xóm nhỏ thân thương. Con lại về qua con đường xóm nhỏ. Giặc xuống vào một bến đò. Đồng tháp20022019. Tg ^Thị ... [Đọc thêm...]

CON VỀ THĂM MẸ

con về thăm mẹ mẹ ơi. Nén nhang con thắp thay lời chào thưa. Muu sinh con ở nơi xa. Miếng cơm manh áo bôn ba xứ người. ... [Đọc thêm...]

MÓN NGON

Cuối tuần vợ sắm mồi ngon. Ngọc hành nấu với trứng non của gà. Vợ chồng chung sống thuận hòa. Đại chồng cái món, thật ... [Đọc thêm...]

TÌNH MUỘN

Thơ Hoài Thương. Sao gặp gỡ trong muộn màng đến vậy. Để đêm về nghĩ ngợi suốt canh thâu. Nghe Cuốc kêu mà dạ lại thêm ... [Đọc thêm...]

UỐNG RƯỢU ĐÊM

Buồn gì hơn đêm nay. Khi mang bầu tâm sự. Rượu nào cho ta say. Uống rượu đêm nay dưới trời đông. Cỏ khuya sương lạnh ... [Đọc thêm...]

XUÂN MƠ

Xuân về hơi lạnh vẫn như Đông. Cho nhớ em đây lại chất chồng. Cõi lòng thơ thẩn hồn lạc bước. Một khoảng trời riêng ... [Đọc thêm...]

TIỄN BẠN THƠ

Bến Sung một buổi chiều mưa. Mây đen vần vũ người đưa tiễn người. Tưởng rồi hẹn đến nhau chơi. Ngờ đâu thoáng chốc ... [Đọc thêm...]

BIỂN CHIỀU KHÔNG ANH

Em lại về thăm phố biển chiều nay. Giữa trùng khơi dạt dào muôn sóng vỗ. Biển vẫn thế suốt một đời trăn trở. Ôm vào ... [Đọc thêm...]