EM VẪN CHỜ

Em tự hỏi lẽ nào ta chấm hết Tim đơn côi vẫn gọi mãi tên người Ánh mắt buồn che dấu nụ cười tươi Trong sâu thẳm nhớ mong sao nhiều quá Đông lùi bước xuân qua giờ tới hạ Bao mùa rồi vắng lối hẹn đường xưa Yêu thương ơi nhớ biết mấy cho vừa Em lạc lõng sầu vương nơi quán vắng Hoàng hôn tím chiều buông trong yên lặng Mắt dõi theo trong bóng tối đèn mờ Người đâu rồi để em mãi bơ vơ Góc quán nhỏ em thẫn thờ mong đợi Anh đã hẹn bao lần rồi không tới Em vẫn chờ trong hi vọng đắm say Trời đã khuya sương trắng đã phủ dày Em lặng lẽ quay về trong tiếng nức. Thu Lài. 842019.
Tác giả: NGUYENTHULAISố bài thơ: [48]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TỰ TIN CHIẾN THẮNG

thơ cổ vũ cho đội tuyển bóng đá Việt Nam. Vào chung kết thì ai cũng biết. Nhưng thật lòng.. chưa hết nỗi lo. Mã Lai ... [Đọc thêm...]

ANH BIẾT

thơ hoạ theo ảnh. Vẫn biết rằng mình chẳng thuộc về nhau. Nên câu thơ cứ nát nhàu trăn trở. Xưa anh nghĩ đôi ta là ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI DƯNG

Anh chẳng dám gọi em Người dưng. Bởi hằng đêm vẫn dỗ tim đừng khóc. Chạnh lòng thấy hồn ta đang lăn lóc. Đã bao lần ... [Đọc thêm...]

HA VÊ CON CHUT TINH XUÂN

Thơ Ngọc Bùi. Xuân chầm chậm bước chân vào tháng hạ. [Đọc thêm...]

CĂN PHÒNG TRỐNG

Em đi rồi căn phòng sao trống lạnh. Một mình anh nghe cô quạnh bủa vây. Nghe mênh mang trong tia nắng đầu ngày. Anh ... [Đọc thêm...]

KHI VẦNG TRĂNG LẠI TRÒN

Họ gặp nhau Khi cả hai cùng nửa. Vầng trăng tròn đều đã khuyết một bên. (Những bài thơ kỉ niệm). [Đọc thêm...]

NHỚ ANH

Cơn mưa rào bất chợt. Xuống rửa Đền đó thôi. Tháng Ba nay ngày mười. Thêm nhớ anh da diết. Chắc duyên từ tiền kiếp. Hay ... [Đọc thêm...]