GÁI QUÊ
Chẳng điệu đà chả phấn son
Chân tay nứt nẻ bùn còn dính vai
Bà ba với mái tóc dài
Lưng ong thắt đáy mảnh mai dáng mềm
Từ tinh mơ tới tối đêm
Luôn tay đồng áng lại kiêm cày bừa
Chân quê chả quản nắng mưa
Mồ hôi đổi lấy ngày mùa vàng tươi
Thật thà chất phác thương người
Gái quê là vậy nụ cười hồn nhiên
Bao nhiêu trai tráng phát phiền
Bởi vì môi thắm nét duyên mặn mà
Quê mùa hiền dịu nết na
Mặc dù thiếu thốn nhưng mà thẳng ngay
Tháng năm chăm chỉ miệt mài
Sáng giăng đi cấy,đèn cầy ăn cơm
Nhà nông bùn đất rạ rơm
Lợn gà thóc lúa sớm hôm chuyên cần
Nhưng yêu thì rất thật chân
Hương đồng gió nội ngàn lần chả phai...