GÁNH CHUỐI CỦA MẸ
Mỗi lần ăn quả chuối vàng,
Lòng con lại nhớ, gánh hàng Mẹ ơi !
Nghề nông vất vả cả đời,
Không đủ trang trải, Mẹ thời kiếm thêm.
Lò mò dậy lúc nữa đêm,
Sữa soạn quang gánh, gói thêm miếng trầu.
Từ nhà đi đến chợ cầu,
Mẹ cứ đi bộ, rất lâu mới về.
Mua đầy gánh chuối tràn trề,
Mẹ đem đi bán, kiếm thêm đồng lời.
Nuôi đàn con nhỏ người ơi !
Mong con thành đạt, để rồi tiến thân.
Đời Mẹ vất vả gian tuân,
Vì con tất cả, nên thân Mẹ gầy.
Cuộc sống no ấm sum vầy,
Nhờ từ gánh chuối, hằng ngày Mẹ mua.
Chuối giờ vẫn chín như xưa,
Sao ăn không ngọt, không thơm như thời,
Hay tại con đã quen mùi,
Tình thương của Mẹ, bùi ngùi ngấm lâu.
Lòng sông chổ cạn chổ sâu,
Lòng Mẹ rộng lớn, Biển Đâu thấm gì.
Con hằng mơ ước thầm thì,
Mẹ luôn sống khoẻ, không khi nào buồn.
Mẹ Chồng PN trước đây rất cực khổ. Bây giờ Mẹ đã già. Nhìn hình ảnh này giống Mẹ thời đó quá! Nên con viết bài này tặng Mẹ.