GẬY LÃO MÙ

Cái đó ông dùng nó của ông Tay cầm vắt vẻo để chơi rông Chiều qua ngõ hiểm tìm khe chọc Bữa đến vườn tình vạch kẽ tông Mấy trận mang đi lùa ả hám Bao lần vác tới dạy nàng ngông Làng trên xóm dưới nhiều cô sợ Bởi lỡ xơi vào chắc dập mông. Tung hoành khắp nẻo mệt phờ ông Vất vưởng bao mùa mãi chạy rông Lối hẹp vườn hoang dò dẫm chổng Khe sình bãi cạn quáng quàng tông Khua nhầm tổ kiến còng thêm quặp Quẳng trúng râu hùm dại lẫn ngông Rũ rượi không người thương kẻ tiếc Cong đà cố gượng mũi nhòm mông.
Tác giả: PHẠM VĂN TÂNSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CUỘC SỐNG NGƯỜI ĐI BIỂN

Xé toạc màn đêm một góc trời. Âm ầm sấm chớp dậy trùng khơi. Mưa tuôn xối xả không ngừng nghỉ. Gió giật từng cơn ruột ... [Đọc thêm...]

TÌNH THẮM

Mong điều nguyện ước chẳng còn xa. Nhủ mãi cùng em dựng mái nhà. Bốn quả châu vàng tươi nghĩa bậu. Đôi vòng nhẫn bạc ... [Đọc thêm...]

DUYÊN HẾT

Hoa này dạt bến giữa dòng sông. Nhặt cánh tàn tro ghép ảnh hồng. Xa cách lặng thầm than vỡ mộng. Giã từ âm ĩ khóc hồn ... [Đọc thêm...]

XA RỒI KỶ NIỆM

Vẫn đẹp làm sao thuở bắt chuồn. Rung diều chọi dế để bò tuôn. Chiều kia bỏ lớp làm cha giận. Bữa hổm trèo cây khiến mẹ ... [Đọc thêm...]

DÁNG THU XƯA

Ngũ độ thanh Bát vỹ đồng âm. Lục thanh vi thủ Ngũ thanh vi vận. Mắt đượm u buồn giữa cảnh thu. Hoàng hôn vệt đẫm khói ... [Đọc thêm...]

TRANG SỬ VIỆT PHÚ

Trống mười sông nổi dậy. Cồng chục núi vang lừng. Khí quê hương rộn rã;. Nước lưu tồn bao thế kỷ còn đây, lòng hậu bối ... [Đọc thêm...]

KIÊP HỒNG

LIÊN HOÀN THUẬN NGHỊCH VẬN. Thật đáng thương thay một kiếp hồng. Vì lời dụ dỗ phải long đong. Thanh lâu ... [Đọc thêm...]

HỌC TRÒ

Nhất quỷ nhì ma dưới mặt trò. Thân còn nhỏ tý mộng thời to. Lừa cha chụp ổi chơi diều gió. Dối mẹ lần khoai trộm sắn ... [Đọc thêm...]