GIÓ BẤC ĐẦU ĐÔNG
Gió bấc về mang cái lạnh thấu xương
Thương ai đó khi mình trong chăn ấm
Tiếng thở dài với nỗi lòng trắc ẩn
Lòng đau đáu lệ trào ướt bờ mi
Ngày mai đây chẳng biết phải làm gì ?
Khi nhớ thương cứ bên lòng canh cánh
Mà cuộc sống ôi trăm thứ phải gánh
Bộn bề việc em nào đành nghỉ ngơi
Tôi mơ màng giấc ngủ đông chơi vơi
Tình đông lạnh cứ vờn mời đôi má
Gió đùa nghịch luồn sống lưng lạnh quá
Tôi bàng hoàng ôm choàng quả gấu bông
Ôi tình yêu như giấc mơ màu hồng
Ôm gấu bông tôi ngủ trong êm ái
Lòng thương em đêm ngoài kia nếm trải
RÉT ĐẦU ĐÔNG...
THƯƠNG NHỚ MÃI...
Bút danh :Hồng gai