GÓI SẦU

Nhặt lá vàng rơi gói nỗi sầu Đôi mình rẽ ngả cũng vì đâu Người tay vội vã lau dòng nước Kẻ mắt đìu hiu dõi bóng tầu Bởi những câu thề đang úa nhạt Do ngàn tiếng hẹn đã chìm sâu Giờ em lạc lõng trong chiều vắng Nhặt lá vàng rơi gói nỗi sầu. Thổn thức sân ga Đoàn tàu chuyển bánh ngã về đâu Bỏ bẵng mình em với nỗi sầu Chân đứng im lìm như cột đá Mắt nhìn đau đáu hút tàu xa Tâm tư tản mát lòng hoang vắng Bởi nỗi u sầu đã thấm sâu Giờ chỉ mình tôi đang thổn thức Trong chiều hoang vắng tiếng thương đau Nguyễn Nguyên Cvtn
Tác giả: ĐOÀN PHIÊNSố bài thơ: [3]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KHOE DÁNG

Môt đóa Sen hồng đứng dưới Trăng. Đài trang khuê các tựa cô Hằng. Thân hình mảnh dẻ da nà nõn. Dáng vẽ yêu kiều tóc ... [Đọc thêm...]

THIÊN TÌNH SỬ

Hai mươi năm chị đi đò đầy. Vẫn sợ đắm vì mình còn nhan sắc. Một thời trận mạc đã đi qua. Kỷ niệm xôn xao lúc tuổi già. ... [Đọc thêm...]

DUYÊN LÀNH

Gặp gỡ duyên lành se mộng ái. Đôi mình hứa hẹn rằng yêu mãi. Cho dù bão tố chẳng hề lay. Dẫu có phong cuồng không đáng ... [Đọc thêm...]

CHIỀU HỒ TÂY

Xướng Đặng Quang Long. Trấn Quốc chuông ngân rộn tiếng chiều. Sen hồng lựng gió động vườn tiêu. Thuyền hoa nhẹ thả qua ... [Đọc thêm...]

HONG MANG

Qua này nhất bậc cửa đường thi. Dạ dốt vần gieo chẳng biết gì. Họa xướng ham chơi đành bỏ lại. Trau dồi ... [Đọc thêm...]

LỚP TÔI

Tôi về mắt ngóng đợi xôn xao. Quyến luyến người đi chút nghẹn ngào. Lớp đến mang theo lần giã biệt. Ta nhìn qua cổng ... [Đọc thêm...]

MÙA HOA CŨ

Liên hoàn áp cú. Mua cười đượm nẻo sắc hồng đua. Đua nở đồi hoang gọi gió lùa. Lùa khẽ hương nồng êm nắng ủ. Ủ thầm ... [Đọc thêm...]

SAY THƠ

Đôi mình đúng một cặp nồng say. Rất hợp cùng nhau sở thích này. Anh phải leo dừa khi đến mạng. Em thì đón gió để vào ... [Đọc thêm...]