GÓI SẦU
Nhặt lá vàng rơi gói nỗi sầu
Đôi mình rẽ ngả cũng vì đâu
Người tay vội vã lau dòng nước
Kẻ mắt đìu hiu dõi bóng tầu
Bởi những câu thề đang úa nhạt
Do ngàn tiếng hẹn đã chìm sâu
Giờ em lạc lõng trong chiều vắng
Nhặt lá vàng rơi gói nỗi sầu.
Thổn thức sân ga
Đoàn tàu chuyển bánh ngã về đâu
Bỏ bẵng mình em với nỗi sầu
Chân đứng im lìm như cột đá
Mắt nhìn đau đáu hút tàu xa
Tâm tư tản mát lòng hoang vắng
Bởi nỗi u sầu đã thấm sâu
Giờ chỉ mình tôi đang thổn thức
Trong chiều hoang vắng tiếng thương đau
Nguyễn Nguyên Cvtn