GỬI CÔ HỌC TRÒ NHỎ NĂM XƯA

Tôi quen cô bé lúc còn thơ, Cùng tuổi con tôi lúc i tờ. Đến mười hai cũng còn chung lớp, Hai trẻ đến trường chung ước mơ. Nhà cô bé ở trên con dốc, Những sớm chiều lúc cô đi học, Qua nhà tôi cô nhoẽn miệng cười, Gió sớm nhẹ vờn lên mái tóc. Cô bé,con tôi chung lớp trường, Hai bé đi học thấy mà thương. Hết cấp ba đỗ ngay đại học, Danh tiếng rền vang khắp phố phường. Xong đại học cô làm giáo viên, Em vẫn như xưa,vẫn rất hiền. Với tôi em là đồng nghiệp mới, Sao em hiền quá,giống cô tiên. Thơ Trần Thanh Việt,ảnh Internet.
Tác giả: TRẦN THANH VIỆTSố bài thơ: [13]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

DƯỜNG NHƯ

Dường như mỗi bước em đi. Chạm vào trái đất vết tì thời gian. Thả trôi non nớt nhịp nhàng. Bàng hoàng, mọc lá,bàng ... [Đọc thêm...]

BONG BÓNG VỠ

Con đường đó của ngày xưa ta đi. Giờ chỉ có dấu chân làm kỷ niệm. Gió nói gì?... Trong giây phút chia ly. Con đường đó ... [Đọc thêm...]

TẠM BIỆT CON TRAI

Bố đi bố nhớ Con nhiều. Nhớ luôn tất cả mọi điều về con. Sáng nay bố đi Sài Gòn. Khi con say giấc trong lòng mẹ yêu. ... [Đọc thêm...]

TRÔNG CON

Chị Nắng đi chợ bán gà. Anh Mưa lại phải ở nhà trông con. Đêm qua quấy khóc om sòm,. Nhìn con khuôn mặt rạng ngời,. Con ... [Đọc thêm...]

ĐI GIỮA MÙA XUÂN

Xôn xao rạo rực bước chân. Hoa cười gió hát lòng hân hoan mừng. Đón ngày Lễ hội tưng bừng. Cất cao câu hát không ngừng ... [Đọc thêm...]

MAI ANH TỚI QUÊ EM

bài ảnh Lê Văn Đệ. Chủ nhật mai anh ghé lại quê em. Anh nói thật bởi quê anh Hà Nội. Bữa đầu bên em thời gian như vội. ... [Đọc thêm...]

BỞI CHÓT ĐA MANG

Đa mang hai chữ tơ tình. Giận mình thương quá ân tình người ơi. Sao Tình theo hết cuộc đời. Bởi tình cứ mãi lênh đênh. ... [Đọc thêm...]

VÔ DUYÊN

Thương thay cái phận má hồng. Cả năm đinh dậu mà không có bồ. Ra trông vào ngóng thân khô. Ước năm mậu tuất ta vồ được ... [Đọc thêm...]