GỬI NGƯỜI EM YÊU

Cứ tưởng rằng khi ở tuổi ba mươi Mình đã lớn nết người đà mạnh mẽ Chẳng ngợi nghĩ yêu đương cho buồn tẻ Để cuộc đời khe khẽ chảy vậy thôi Cũng nhủ lòng như thế đã lớn rồi Ngọt hay đắng tim côi thời nếm đủ Nào ai dễ khiến lòng mình ủ rũ Nhớ thương yêu ươm nụ để làm gì Bảo thế rồi mà vướng bẫy tình si Anh chợt đến xuân thì hồi mười tám Em ngốc nghếch giữa trời đông mây xạm Nhũn nhão người sợ chạm ánh mắt anh Đã hứa rồi mạnh mẽ lúc buông mành Nụ ái khép tròng trành không len nổi Nụ cười ấy làm trái tim đập vội Có lẽ nào anh mở lối mùa xa
Tác giả: HOA ĐỒNG NỘISố bài thơ: [13]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

PHONG LAN BUỒN

Thương hoài dấu mãi tương tư. Từ muôn kiếp trước như là đã quen. Hai ta chung bước chiều mơ. [Đọc thêm...]

EM MONG

Hoàng hôn phủ bóng sương mờ. Lòng em trống vắng thẩn thơ dáng kiều. Ảnh Sưu tầm - Thơ Ngọc Luận - 26122017. [Đọc thêm...]

ĐỢI ANH VỀ

Anh yêu hỡi em chờ anh trở lại. Nối duyên tình xa ngái của ngày xưa. Bao nhớ nhung em đợi buổi sang mùa. Tim nguyện ước ... [Đọc thêm...]

GIẤU BUỒN

Em có biết anh giấu buồn trong mắt. Sợ ngày mà hai đứa phải xa nhau. [Đọc thêm...]

GIẾNG NƯỚC SÂN ĐÌNH

Ngày xưa giếng nước sân đình. Là nơi trai gái rập rình yêu nhau. Nơi đây nối những nhịp cầu,. Bao lời thề hẹn bên ... [Đọc thêm...]

MONG ĐỜI CÓ PHÉP NHIỆM MẦU

Thơ Nguyễn Lâm. Chiều buông xuống lặng nhìn dòng nước chảy. Đôi bờ xanh,lòng bỗng thấy nhói đau. Quê hương đây em mãi ở ... [Đọc thêm...]

HÁT VỀ ANH

Anh người lính biển. Dâng hiến trọn đời. Sóng vỗ trùng khơi. Trao lời thương nhớ. Dáng hình người vợ. Mãi ở ... [Đọc thêm...]

THÁNG NĂM VỀ

Hoa giữa mùa tháng năm. Về đong thêm nỗi nhớ. Tay đan sầu kỷ niệm. Thời áo trắng xa xăm. Màu mắt em đâu đây trong màn ... [Đọc thêm...]