HẠC GIẤY
Ngàn con hạc giấy ngày xưa ấy
Món quà đầu tiên tôi tặng em
Em đem cất kỹ làm kỷ niệm
Mỗi khi vắng tôi lại mở xem
Ngày ấy tôi là một nhân viên
Tương lai sự nghiệp còn mờ mịt
Em vẫn mến tôi hơn những người
Con nhà quyền quý cao sang vậy
Thế rồi một hôm em bảo tôi
Em về thành phố nơi xa lắm
Từ nay chúng ta chẳng gặp nhau
Tình yêu mỗi người thành kỷ niệm
Mình tôi tan nát cả trái tim
Lao vào làm việc quên ngày tháng
Và có ước mơ đến một ngày
Có những gì, vì nó em đi
Rồi tôi thành lập được công ty
Có được những gì tôi mơ ước
Chức trọng quyền cao với tiền tài
Trước đây những gì tôi thiếu nó
Nên người yêu đã bỏ tôi đi
Thế rồi một ngày mưa tầm tã
Ngồi trên xe sang tôi đã thấy
Đôi vợ chồng già trông thật quen
Thì ra đó chính là cha mẹ
Của người bạn gái tôi năm xưa
Tôi đã dừng xe lễ phép chào
Họ nhận ra tôi người quen cũ
Nay đã đổi thay sang trọng hơn
Đôi vợ chồng già lê bước chân
Về phía nghĩa trang nơi cuối phố
Tôi cũng vội vàng đi theo sau
Và tôi gặp lại người xưa ấy
Vẫn nụ cười tươi của năm nào
Dịu dàng nhìn tôi từ bức ảnh
Trên bia mộ cạnh món quà xưa
Ngàn con hạc giấy từ ngày ấy
Thế là em không đi thành phố
Mà em mắc căn bệnh hiểm nghèo
Nhưng em đã không cho tôi biết
Để một mình gánh những sầu đau
Cho tôi yên tâm làm sự nghiệp
Khi chết đi em mong ước được
Đặt những con hạc giấy nên mồ
Để một ngày nào khi tôi biết
Sẽ đem về bầu bạn cùng tôi
LL. 10917. Ảnh Google