HOA LAN RỪNG

Dáng khô hoa vẫn có hồn Lửng lơ khắp núi cùng non tháng ngày. Lấy đâu nước tưới đủ đầy Mà sao hoa vẫn ngất ngây lòng người. Yêu qua ánh mắt đủ rồi Đừng dùng tay ngắt hoa rời khỏi thân. Trời cho được kiếp hồng nhan, Hoa nào rồi cũng tự tàn mà thôi. Dù em thắm đỏ đôi môi Má đào lúng liếng một thời cũng qua. Giống như kiếp một loài hoa Trẻ trung xinh đẹp, về già héo hon. Em thì nhường đẹp cho con Hoa thì gửi gắm trông còn mùa sau. TG: Nguyễn Đức Phú Ảnh: Sưu tầm mạng
Tác giả: NGUYỄN ĐỨC PHÚSố bài thơ: [71]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KHUNG TRỜI TÍM

Ai nhuộm màu tím thế. Mà loang để khắp nơi. Khung trời yên ả tuyệt vời. Thênh thang trong cõi tím ngời phượng ơi. Đã ... [Đọc thêm...]

MƯA VÀ NHỚ

Với Nguyễn Đình Huân. Mưa ở Sài gòn vẫn thế đấy anh. Bất chợt đến đi buổi chiều nắng đổ. Bao nhiêu giọt thương bao ... [Đọc thêm...]

NHỚ MÙA HOA GẠO

Anh vừa trở lại bến sông. Đúng mùa hoa gạo trổ bông rực trời. Ngậm ngùi nhặt cánh hoa rơi. Bâng khuâng nỗi nhớ một thời ... [Đọc thêm...]

VỀ ĐI ĐỒNG ĐỘI

Linh thiêng mày hãy hiện về. Để tao bốc cốt mày về quê hương. - Ảnh minh họa từ nguồn internet,. [Đọc thêm...]

LÊN TRANG THƠ

Mỗi ngày không lên trang thơ. Lòng em cảm thấy ngu ngơ thế nào. Hà Nội 942019. [Đọc thêm...]

NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG

VÀ TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG. Từ Củ Chi bên sông Sài Gòn nơi tập kết. Đi bên tổ trinh sát một bóng người bé nhỏ. Dáng mảnh ... [Đọc thêm...]

AI LÊN XỨ NGHỆ MIỀN TÂY

Ai lên xứ Nghệ miền tây. Dừng chân ngắm cảnh đắm say lòng người. Xa xa thoang thoảng hương hồi. Tiếng kèn lá thổi vạn ... [Đọc thêm...]

SUY NGẪM

Công cha nghĩa mẹ biển trời. Sinh ra hai chàng công tử hy sinh chiến trường. Cha buồn ly biệt suối vàng cùng con. Chỉ ... [Đọc thêm...]