HOA LAN RỪNG

Dáng khô hoa vẫn có hồn Lửng lơ khắp núi cùng non tháng ngày. Lấy đâu nước tưới đủ đầy Mà sao hoa vẫn ngất ngây lòng người. Yêu qua ánh mắt đủ rồi Đừng dùng tay ngắt hoa rời khỏi thân. Trời cho được kiếp hồng nhan, Hoa nào rồi cũng tự tàn mà thôi. Dù em thắm đỏ đôi môi Má đào lúng liếng một thời cũng qua. Giống như kiếp một loài hoa Trẻ trung xinh đẹp, về già héo hon. Em thì nhường đẹp cho con Hoa thì gửi gắm trông còn mùa sau. TG: Nguyễn Đức Phú Ảnh: Sưu tầm mạng
Tác giả: NGUYỄN ĐỨC PHÚSố bài thơ: [71]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÁO QUÂN

Ông công ông táo. Báo cáo chầu trời. Mũ hài cá chép rạng ngời. Hai ba tháng chạp đến nơi cung đình. Ngọc hoàng cho ... [Đọc thêm...]

GỬI EM NGƯỜI BẠN TRÊN PHÂY

Ở nơi ấy giờ em đã ngủ chưa. Cánh tay gẫy đã liền hay vẫn nhức. Hay từng đêm em vẫn hoài thao thức. Vẫn biết rằng người ... [Đọc thêm...]

KÝ ỨC THÁNG BA

Tháng ba về hoa gạo đỏ bến sông. Đưa tôi trở lại với những dòng ký ức. Tuổi bé thơ vui đùa, lửa hồn thơ rạo rực. Ngồi ... [Đọc thêm...]

GỬI ANH

Gửi anh chút lạnh đầu mùa. Cây bàng lá đỏ đong đưa khế nhà. Gửi anh nỗi nhớ rất...xa. Thoảng thơm hương cốm,bao la gió ... [Đọc thêm...]

VIẾT VỀ CHA

Chưa một lần cầm bút viết về cha. 34 năm phải chăng là chưa đủ. Hay do con còn mải mê đâu đó. Chưa nhớ thời cha vất vả ... [Đọc thêm...]

CHÚC THẦY CÔ HẠNH PHÚC

Học sinh cũ tới thăm thầy giáo cũ. Tóc của thầy đã trắng phủ màu mây. Tóc của trò cũng lốm đốm bạc dày. Bao năm qua ... [Đọc thêm...]

PHẬN GÁI MÁ HỒNG

Thơ Nguyễn Lâm. Nhớ thương thương nhớ đầy vơi. Nhớ nhung mong đợi đêm ngày,. Non cao khe cạn,mong ngày vựợt qua. Hỏi ... [Đọc thêm...]

CÔ GIÁO TRẺ

Anh là chiến sĩ đảo xa. Yêu cô giáo trẻ quê nhà đẹp xinh. Thuỷ chung giữ trọn mối tình,. Gặp anh em nở nụ cười,. Nhìn ... [Đọc thêm...]