HOANG TRÂN

Chưa bao giờ em quên được ngày ấy Nơi phút đầu em nhìn thấy mặt anh Lòng rộn ràng nghe chim hót trên cành Chợt xao xuyến long lanh tràn khoé mắt Nhớ một chiều khi hoàng hôn dần tắt Ta bên nhau đuổi bắt trên cánh đồng Khúc khích cười rộn rã cả khoảng không Anh ngắt vội nhánh hoa lòng cài tóc Rồi lúng túng mỗi khi hờn em khóc Anh miên man thơ con cóc tặng em Hứng bao giọt nắng vương đọng bên thềm Khẽ rót vào trang giấy êm nhật kí Để bây giờ xa muôn ngàn hải lí Vẫn rưng rưng về kỉ niệm bên anh Muốn gọi mãi trong những giấc mơ lành Người yêu dấu...ngày xanh xưa...mãi nhớ!
Tác giả: HENRY TRANSố bài thơ: [57]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LƯƠNG TÂM NGƯỜI THI SĨ

MÌNH tự ngẫm đời không như ước. LÀ con người đâu được như mơ. SAO trăng đổi gió nào đâu hay gì. TRI thức mòn liệu mãi ... [Đọc thêm...]

CHỚM HẬ

Thơ Biên Trần Như. Hạ rơi nhẹ phố chiều qua. Bên đường tán phượng đơm hoa mấy cành. Nhặt từng hạt nắng mong manh. Tôi ... [Đọc thêm...]

ĐÔ ĐIÊN

Làng thơ ơi hãy vào đây. Giao thông vận tải đã thay đổi từ. Phí thành giá là gì ư. Moị người phân tích ... [Đọc thêm...]

BỨC CHÂN DUNG CỦA EM

Ngòi bút múa may vương sắc nắng. Ngày anh tự họa bức chân dung. Nét mực thơm hương và sâu lắng. Trải lòng ôm ấp chữ ... [Đọc thêm...]

CÓ LẼ NÀO

Có lẽ nào em không còn yêu nữa. Dòng hồi âm ngắn ngủi giữa phương trời. Yêu để sống, si cả đời đốt lửa. Hơi tình nóng, ... [Đọc thêm...]

HOA ĐẸP VÙNG CAO

Thơ Thanh Nguyen. Ảnh Lam Hoang Cao. Em đừng hỏi sao hoa hồng chưa gởi. Em biết không trời trở gió heo may. Những đóa ... [Đọc thêm...]

XƯA VÀ NAY

Ngày xưa văn hóa giàu sang. Áo dài tha thướt nhìn nàng rất duyên. Dáng hình như một cô tiên. Đức hạnh phụ nữ gắn liền ... [Đọc thêm...]

LÒNG MẸ

Mẹ là tia nắng mặt trời. Quanh năm tỏa sáng cuộc đời của con. Mẹ là chăn ấm mùa đông,. Mẹ là chiếc quạt đong đưa,. Mẹ ... [Đọc thêm...]