HỐI HẬN MUỘN MÀNG
Bao ngày qua..con phải luôn.. Cố gắng
Bởi những nỗi đau..vô cùng thầm lặng.
Vẫn từng ngày.. Khoét vào đáy lòng con.
Bố, mẹ chia tay..khi tuổi rất còn son.
Bỏ rơi con.. Giữa dòng đời.. Nghiệt ngã.
Những lời yêu thương.. Toàn lời dối trá.
Hối hận.. Thế mà.. Bỏ đứa con thơ.
Bao ngày qua.. Con phải sống.. Bơ vơ.
Giữa chốn đông người.. Bao lời miệt thị.
Đi đến trường.. Bạn bè con..khinh bỉ.
Xa lánh rồi.. Con chẳng có.. Ai chơi.
Rồi những ngày.. Con ốm mệt.. Tả tơi.
Con cần lắm.. Một bàn tay.. Chăm sóc.
Nhớ bố, mẹ.. Và rồi con lại khóc.
Cố Kìm lòng. Nhưng nước mắt..vẫn tuôn.
Có nhiều khi...con gặp những chuyện buồn.
Không có ai..để nhỏ to..an ủi.
Sống với ông bà.. Một mình con thui thủi.
Đêm lại về... Lòng lại thấy tái tê.
Con ước mong..bố mẹ sẽ trở về.
Mình lại sống.. Dưới mái nhà.. Hạnh phúc.
Bố mẹ ơi.. Là người ai chẳng lúc.
Phạm sai lầm.. Hãy cố gắng bỏ qua.
Hãy vì con..mà trở lại.. Mái nhà.
Và cùng nhau sống trọn đời mãi mãi.